BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 104

- Thế thì tốt, vậy chúng ta ngủ đi nhé.
- Nói đi, thần kinh tôi sắp căng đứt ra đây này, cậu gọi điện cho tôi làm gì
vậy?
- Ha Ha… đừng sợ bóng sợ gió nữa, thế thì tôi ngủ đây, cậu cũng ngủ ngon
nhé.
- Ừ.
Tôi ngắt điện thoại, nằm xuống chuẩn bị ngủ. Nào ngờ vừa mới nhắm mắt
chưa được mấy phút, chiếc điện thoại bên tai bỗng đổ chuông “ti ti ti….”.
Tôi ngồi bật dậy, lật nắp điện thoại ra xem. Thì ra Đại Kỳ đang gọi.
Trấn tĩnh một lúc, tôi bật nút nghe. Chỉ nghe trong điện thoại tiếng gió,
hình như Đại Kỳ sợ quá nên không nói được.
- Sao rồi? Tôi hoảng quá.
- Cậu đừng nói nữa. Lắng nghe đi, lắng nghe trong điện thoại đi.
Tôi liền im bặt, đặt loa điện thoại sát tai, chỉ nghe thấy tiếng xào xào nho
nhỏ, hình như đó là tín hiệu không nghe rõ vậy, ngoài ra không nghe thấy
gì nữa. Vừa toan hỏi thì bỗng “a” tiếng khóc của một người phụ nữ vang
đến, tiếng khóc như đâm vào màng nhĩ tôi.
Không chịu được, tôi lắp bắp mấy tiếng, trong lúc tôi nói, tôi nhìn sang một
bên trong vô thức, thấy Tiểu Nghệ cũng thức tỉnh từ lúc nào không hay, cô
ta đang sững sờ nhìn tôi.
Tôi trấn tĩnh lại, vừa nhìn Tiểu Nghệ đang thần người ra vừa nói: “Sao rồi,
sao rồi?”

Chỉ nghe tiếng lắp bắp bên kia đầu dây của Đại Kỳ, hình như cậu ta đang
an ủi Tiểu Thanh đừng sợ… nhưng trong điện thoại vẫn còn nghe thấy
tiếng gì đó từ xa nữa… có tiếng ồn nhưng không nghe rõ là gì. Thế là tôi
bảo Đại Kỳ: “A lô, a lô, nói đi chứ, nói đi chứ!”
Lúc đó, Tiểu Nghệ cũng tỉnh giấc đến bên tôi, mở mắt tròn xoe hỏi: “Sao
thế? Sao thế?”. Tôi vẫy vẫy tay ra hiệu cho cô ta im lặng, rồi nói: “A lô! A
lô”. Bên kia điện thoại trả lời, nghe giọng Đại Kỳ run run nói: “Lại…
đến… rồi... cậu nhanh xuống đây đi, cô ta đang ở cửa phòng tôi”.
Tôi cảm giác như có một trái tim sắp vọt ra khỏi miệng, nghẹn ở cổ họng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.