BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 114

diện bà ta. Chiếc bàn chà tí nữa thì quệt vào áo tôi, nhưng bà ta vội tránh ra
nhường đường cho chúng tôi đi. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi mà bà ta
đến gần, tôi nhìn thẳng vào mặt bà ta nhưng bà ta không nhìn tôi, đúng hơn
là cố ý tránh tôi rồi cúi đầu đi. Tiểu Nghệ vội vàng kéo lấy tay tôi không
cho tôi nhìn theo nữa. Khi chúng tôi đi đến phòng thông tin nơi ông Mã ở,
tôi trộm ngoái đầu nhìn lại nhưng không thấy bóng dáng người kia đâu nữa.
Nhìn qua khe cửa sổ, thấy ông Mã đang hút tẩu thuốc to đùng, thỉnh thoảng
nâng cốc trà nóng lên “chít” một hơi thật dài.

Tôi đưa mắt ra hiệu cho Tiểu Nghệ, rồi cả hai chúng tôi định thần lại đi vào
phòng ông Mã.
- Chào ông, ông dậy sớm thế à?
- Ừ. Ông Mã quay đầu lại nhìn chúng tôi rồi cười khà nói: “gác cổng làm
sao ngủ ngon được?”
- Ông làm việc ở đây được bao lâu rồi?
- Nửa năm rồi.
- Thế ạ, đúng rồi, vừa rồi chúng cháu thấy có một người lên lầu, bà ta là…
- Bà ấy dọn vệ sinh ở đây. Ông lão không đợi tôi hỏi hết câu, cắt ngang trả
lời.
- Thế à! Tôi gật gật đầu… thấy hơi yên tâm, lại hỏi tiếp: “hình như bà ấy ít
nói quá!...”
- Ừ. Nói xong ông Mã cầm tẩu thuốc lên rít một hơi, hình như ông không
muốn nói gì nhiều về chuyện này.
Tôi biết đến giờ mình phải đi thôi, đứng dậy chào ông Mã rồi cùng Tiểu
Nghệ ra cổng.

Vài bước chúng tôi đã ra khỏi cổng trụ sở, cổng lầu được lợp bằng tôn nhựa
hình sóng gợn, màu xanh khá trong suốt, ánh sáng có thể soi qua được, lúc
đó tôi mới phát hiện trên tấm lợp có cả một lớp đen kịt hai bên rìa chìa ra
hai vật gì không rõ….

Tiểu Nghệ cũng phát hiện như tôi, chúng tôi ngẩng đầu vừa xem vừa đi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.