BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 78

lời nói của cô gái kia là đúng, có lẽ đó không phải là Trương Nghệ, mà là
hồn quỷ đang ẩn nấp trong ngôi làng này.

* * *

“Lý Văn”. Tôi lấy thuốc lá ra, nhưng các ngón tay cứng khựng lại, quẹt
mấy cái mới châm được thuốc, tôi khẽ hỏi: “Cô có thể kể cho tôi nghe tỉ mỉ
về những truyền thuyết trong làng này không?”.

Lý Văn nhắm nghiền hai mắt lại, dường như cô đang hồi tưởng về một ký
ức không nên nhắc tới. Mãi một lúc sau, cô ta than: “Thôn Đỗ này cách đây
mười năm có một trận đại dịch, người chết vô số. Trạm phòng dịch cũng
không thể nào phòng trị được, sợ lây phải dịch này, các thầy thuốc, bác sĩ
cũng đã bỏ đi khỏi làng”.
Tôi lặng người nghe kể, thỉnh thoảng nhả từng luồng khói xanh xoắn tít, rồi
nghe cô ta kể tiếp.
- Người trong trạm phòng dịch lần lượt bỏ đi, những người chưa bị bệnh
trong làng rất căm phẫn các bác sĩ bỏ đi ấy, họ phát hiện có một bác sĩ chưa
kịp bỏ trốn, thế là ngọn lửa oán hờn của toàn dân trong làng đã trút lên vị
bác sĩ này, nghe đồn là vị bác sĩ đó đã bị đánh đập dã man đến chết”. Kể
đến đây, Lý Văn rùng mình, run run nói: “Chính là trong ngôi nhà tranh
đó”.

Tất cả mọi mắt xích đã kết thành một sợi xích lớn trong tâm trí tôi. Nhớ lại
khi mới vào làng, tôi có nghe tiếng kêu thất thanh phát ra trong ngôi nhà
đó, lại cứ ngỡ là của Quân Mỹ. Nhưng giờ thì tôi đã hiểu, đó là tiếng gào
thét của quỷ dữ. Quả thực tiếng thét đó đã xuyên thủng tâm can tôi, thọc
thẳng vào tâm hồn tôi. Dường như nó đang bảo cho mọi người biết nỗi oan
không giãi bày được cùng ai.
- Sau đó thì sao? Các bác sĩ trong trạm phòng dịch đã đi, vậy trận đại dịch
đó làm thế nào mà khống chế được? - Tôi vừa hỏi vừa dập tắt điếu thuốc.
- Khi mọi người trong làng giết vị bác sĩ cuối cùng ấy ai cũng nghĩ rằng chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.