lười vận động vừa hoàn thành những bước chạy nước rút khi bỏ lại sau
lưng mấy mươi ki lô mét trong một cuộc thi chạy vòng quanh thành phố.
- T… các chỉ… ECG… EKG đều… mức… thường. – Một lúc lâu sau
tiếng loa lại văng vẳng cất lên nhưng lúc này tai hắn đã bị ù đi nhiều, không
còn nghe rõ nữa. Trước mắt hắn những đường thẳng, gấp khúc, đường cong
in trên màn hình trước mặt nhòe dần đi.
“Đây là cảm giác cận kề cái chết sao?.. Không… không… mày không
thể chết lúc này được… mày phải sống…bằng mọi giá phải sống.” – Hắn
cố giữ những suy nghĩ vừa rồi, không cho rớt ra ngoài.
Một lúc lâu sau, trên cơ thể hắn nhiều chỗ đã bị tê bì, việc hô hấp vẫn
diễn ra rất khó khăn, đôi đồng tử giãn rộng giữ mức cao nhất. Tín hiệu âm
thanh từ chiếc loa lại được truyền tới tai hắn, lần này nghe rõ hơn một chút:
- …Sodium Thiopental.
Một lần nữa, hắn lại bị tiêm chất lạ vào tĩnh mạch.
“Sodium Thiopental... Sodium Thiopental... Sodium Thiopental...” – Dù
tâm trí hắn lúc này bị hạn chế khá nhiều khả năng “tra cứu thư viện” nhưng
vì chuỗi kí tự kia cứ lặp đi lặp lại không ngừng do phản xạ có điều kiện
được hình thành ở quá khứ nên đã tạo sức ép thôi thúc bộ lọc “cuốn giáo
trình não bộ” nhanh chóng tìm ra số trang nói về vấn đề này. Đập vào
“mắt” khi “nhìn” vô những con chữ đầu tiên thì tâm trạng bất an, lo lắng
của hắn tăng vùn vụt như đường biểu diễn đồ thị của phương trình bậc nhất
với hệ số a>0 khi từng chữ cái nứt nẻ ghép lại tạo nên câu từ hoàn chỉnh:
Thuốc nói thật Sodium Thiopental.
Theo đó, thông thường, các loại thuốc an thần sẽ làm chậm tốc độ gửi
thông điệp qua não và tủy sống. Thuốc được sử dụng với liều càng cao, các
thông tin càng khó vượt qua khoảng cách giữa các tế bào thần kinh. Toàn
bộ quá trình suy nghĩ của con người sẽ chậm lại cho đến khi đi vào giấc
ngủ. Với Sodium Thiopental, điều này xảy ra thực sự rất nhanh chóng. Vì
khi ai đó bị tiêm chất này trong giai đoạn giữa ý thức và vô thức thì họ trở
nên hoạt bát hơn và không hề bị ức chế.