BẪY SÓI - Trang 346

Hóa ra nãy giờ là một giấc mơ, hóa ra những hình ảnh hắn thấy đều

không có thực. Nhưng sao cảm giác trong hắn chân thực thế. Chẳng lẽ ba
mẹ hắn đã trở thành thiên thần? Chẳng lẽ có nơi được gọi là thiên đường?
Hắn không rõ liệu thứ ấy có thật sự tồn tại ở một nơi nào đó mà con người
chưa biết tới hay không? Nhưng nếu hắn là người phải trả lời cho câu hỏi
này thì có lẽ hắn sẽ không chọn đáp án ở thể phủ định. Bởi lúc nhỏ hắn
từng nghe mẹ Vi bảo rằng những người tốt sau khi chết đi sẽ bay lên thiên
đàng và hóa thành những thiên thần. Hắn tin mẹ Vi vì mẹ Vi không nói dối
hắn bao giờ.

Tỉnh dậy sau giấc mộng đẹp, hắn thấy tỉnh táo hẳn ra, những cục u trong

đầu hắn nhiều ngày qua cuối cùng cũng tan bớt một phần. Bước ra khỏi
phòng, hắn thấy chú đang chuẩn bị đi đâu. Chưa kịp hỏi chú thì chú đã nhìn
hắn bảo:

- Sao cháu không ngủ thêm đi, mới ngủ được có mấy đâu.
- Vậy được rồi chú, tuy ít nhưng giấc ngủ rất ngon. – Nhớ lại vấn đề, hắn

vội hỏi chú. – Chú đi đâu à?

- Ừ, có vụ mới.
- Thường thì Sở phụ trách chứ sao…
Chú biết ý nên ngắt lời hắn nói luôn:
- Sở đang dồn lực lượng mấy vụ liên hoàn bên chung cư Thành Đạt nên

nhờ Cục xử lý thôi. Tất nhiên vụ này cũng có người của Sở tới để kiểm tra
xem có liên quan gì đến vụ bên đó đang theo hay là không.

- Nếu thế thì đội trọng án số 1 sẽ phụ trách chứ, chú bây giờ làm lãnh

đạo rồi, đâu cần trực tiếp nhúng tay vào?

- Giờ cũng không có việc gì làm, nhân lúc vụ ST00 đang bí bách đi ra

ngoài biết đâu nghe ngóng được gì hay ho.

- Ồ, vậy cháu đi cùng.
- Ừ, cũng được. – Rồi chú dặn thêm. – Thay đồ rửa mặt nhanh nhanh,

chú chờ.

- Vâng, cháu biết rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.