BẪY SÓI - Trang 357

- Ừ, thôi chú cúp máy đây. Chú gọi để báo cháu trước để cháu khỏi phải

lo thôi.

- Vâng, chào chú.
Hắn vứt điện thoại xuống bàn, nằm ngửa ra ghế thở hổn hển bởi vì vừa

rồi, từ lúc nhấc máy đến khi điện thoại nằm lăn lóc trên bàn hắn có thở lấy
một hơi đâu. Cảm giác hồi hộp cực độ, cộng với trạng thái bịt kín cửa hô
hấp, thế nên sinh ra một lực ép suất không nhỏ lên hai lá phổ, gây triệu
chứng khó chịu, nhứt nhối vùng ngực.

Thế nhưng chưa được hít thở được bao nhiêu thì hắn sực nhớ ra một chi

tiết quan trọng vốn tưởng đã bỏ quên khác. Vỗ đầu một cái thật mạnh, hắn
lấy máy gọi cho chú.

- Chú về phòng làm việc của chú gấp, cháu có chuyện quan trọng.
- Ừ, chú cũng đang về.
Không lâu sau, chú đã có mặt ở phòng.
Cởi áo ngoài vứt xuống ghế, chú vội hỏi hắn:
- Sao, có chuyện gì nữa?
- Cái này cháu không rõ nhưng cháu nghĩ chú nên cho người tìm thử

trong nhà nạn nhân và khu vực xung quanh hiện trường xem có những điếu
thuốc lá hút dở hay những mẩu thuốc đã hút hết không?

- Thuốc lá gì, cháu nói rõ xem nào?
- Cháu nhớ lúc đi ngang phòng khách ở nhà nạn nhân, khi bị con bọ đậu

ở chân, cháu cúi xuống bắt nó thì thấy một chút tàn thuốc lá dưới sàn nhà,
gần chân bàn. Sau khi chú ra xe, cháu đã quay lại báo với người điều tra
hiện trường để họ đem những mẩu tàn thuốc ấy về hóa nghiệm. Chắc giờ
có kết quả rồi đấy.

- Của nạn nhân? – Chú nhíu mày cắt ngang lời hắn.
- Không, nạn nhân là một bác sĩ, cháu không nghĩ nạn nhân hút thuốc. –

Hắn lắc đầu rồi nói tiếp. - Với lại để biết chắc nạn nhân có hút hay không
thì chút nữa bên pháp y có kết quả khám nghiệm tử thi là biết liền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.