BẪY TÌNH, YÊU GIẢ THÀNH THẬT - Trang 220

Bác Phương rất nhiệt tình, cô còn chưa vào tới cửa bà đã vội vàng cầm

dép ra: "Sao hôm nay đến sớm vậy?! Cháu bảo hôm nay cháu mới lên máy
bay, bác còn tưởng rằng đến tối cháu mới tới đây cơ."

Tư Gia Di mỉm cười đưa quà tặng.

Bác Phương cũng không từ chối: "Mỗi lần cháu tới đều tặng cho bác bao

nhiêu là quà, làm bác ngại quá !"

"Không có gì đâu ạ, chỉ là chiếc khăn lụa, cảm thấy rất hợp với bác." Tư

Gia Di vừa vào phòng khách liền nhìn xung quanh mấy lần "Đúng rồi, Đa
Đa đâu ạ ?!"

"Ở trong phòng xem ti vi đấy."

Bác Phương nói xong liền dẫn cô tới phòng ngủ. Mở cửa ra chỉ thấy một

bé trai đoan đoan chính chính ngồi trước ti vi, mắt điếc tai ngơ với tiếng mở
cửa, bác Phương lên tiếng gọi: "Đa Đa, xem ai đến này ?!"

Đứa bé vẫn không hề nhúc nhích, ngồi im tại chỗ.

"Đa Đa . . . ." Bác Phương vẫn cố gắng thu hút sự chú ý của đứa bé.

Tư Gia Di cười cười xấu hổ, ngăn bác Phương: "Không sao đâu. Vừa

nãy khi vào nhà cháu thấy trên bếp vẫn đang đun gì đó, bác mau ra xem đi,
không cần phải lo cho cháu."

Hình như bác Phương có hơi lo lắng, nhưng vẫn cất bước đi ra.

Tư Gia Di đóng cửa lại, đi tới ngồi xuống bên cạnh đứa bé.

1 phút .... 2 phút ..... cho đến 15 phút im lặng.

Cuối cùng cô không chịu nổi, thử thăm dò, ôm đứa bé đặt lên đùi: "Nói

mấy câu với mẹ được không ?!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.