BẪY TÌNH, YÊU GIẢ THÀNH THẬT - Trang 305

bé. Từ trước đến giờ trong lòng cô chưa bao giờ lo lắng như lúc này, cô
ngồi dậy, kéo kín rèm cửa sổ lại.

Đúng lúc này điện thoại của cô vang lên, để tránh làm Đa Đa thức giấc,

cô đi ra ngoài phòng bệnh nhận điện thoại.

Trên hành lang vắng lặng, chỉ có một y tá ngồi trong buồng trực ban, là

Phó Dĩnh gọi tới.

"Tớ nghe người quản lý trước đây của cậu kể rồi."

"Tin xấu luôn luôn lan truyền rất nhanh." Tư Gia Di muốn nở nụ cười,

nhưng cô không còn chút sức lực.

"Một tiếng nữa là tớ bay đến chỗ cậu, tớ gọi điện cho cậu là để hỏi cậu

đang ở bệnh viện nào?"

"Chỗ cậu rất xa chỗ tớ, câu không cần tới đâu, tớ giải quyết được."

"Cậu có từ chối cũng vô ích, tớ đã xin nghỉ đông ở công ty rồi, đang

chuẩn bị tới chỗ cậu và Đa Đa đây. Gần đây xảy ra nhiều chuyện quá, một
mình cậu làm sao đối phó được?"

Trong lúc vô tình, hốc mắt Tư Gia Di đã đỏ lên, nhưng nước mắt không

chảy ra được, có lẽ đau đến chết lặng, chính là như vậy.

Tư Gia Di đi đi lại lại trên hành lang, tay nắm chặt điện thoại khóc

không ra nước mắt. Phó Dĩnh còn chưa kịp nói lời an ủi thì hành lang vốn
yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng bước chân lạnh lẽo, tiếng bước chân lại
gần càng khiến thần kinh Tư Gia Di căng lên.

Cô chợt quay đầu lại, Diêu Tử Chính đang đứng ở cách đó không xa,

trên mặt không chút cảm xúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.