BẪY TÌNH, YÊU GIẢ THÀNH THẬT - Trang 304

tĩnh lại lần nữa, mới miễn cưỡng nói một câu vô tâm: "Phiền anh giao bức
thư này cho cảnh sát."

Lý Thân Ninh gật đầu một cái, xoay người định rời đi, nhưng rốt cuộc

vẫn không nhịn được, đặt tay lên bờ vai yếu ớt của cô, muốn an ủi, nhưng
phát hiện tất cả những chuyện này đều bắt nguồn từ anh mà ra. Mâu thuẫn
và hối hận tất cả không thể nói thành lời, anh chỉ có thể nói: "Tôi..."

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi cô đã suy nghĩ rất nhiều. Nghĩ đến câu Lý

Thân Ninh từng nói với cô: "Nếu yêu một người là sai lầm, tôi tình nguyện
đâm lao phải theo lao."

Lại nghĩ tới câu nói kia của Lý Mẫn Lị: "Hi vọng cháu có thể thử đón

nhận Thân Ninh."

Nhưng tất cả những giọng nói này đều bị vẻ mặt trắng bệch của cậu bé

đang nằm ở trên giường bệnh, đánh tan.

"Xin lỗi." Cô nói ra câu vốn anh đang định nói.

Cô dứt khoát lấy bàn tay anh đang khoác trên vai mình ra: "Vào lúc này

tôi không muốn gặp bất kỳ ai, mời ra ngoài."

Tư Gia Di ở lại bệnh viện cả đêm, chiếc sofa ở góc phòng bệnh trở

thành giường của cô.

Bữa ăn tối Lý Thân Ninh nhờ y tá đưa tới cho cô, nằm nguyên trong sọt

giác. Nếu như không trút nỗi hận trong lòng này như vậy, cô sợ rằng cô sẽ
điên mất.

Trong đầu có quá nhiều điều phải suy nghĩ, đêm nay chắc chắn sẽ bị mất

ngủ cả đêm, thỉnh thoảng cô lại nghiêng người nhìn Đa Đa, ánh trăng từ bên
ngoài chiếu vào, chiếu lên hàng lông mi trên khuôn mặt bình thản của cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.