Kinh Kỷ Nhân đứng ở một bên , xem chừng chuyện này đàm phán
không thành , gấp gáp đến độ nháy mắt cùng Tư Gia Di , có điều cô không
để ý tới , phối hợp tiếp tục nói: "Xem ra anh đang bận , không dám làm
phiền anh."
Cô cho là hắn ta sẽ nói:"Đợi chút !".
Nhưng mà hắn vẫn không nói
Cứ như vậy trầm mặc , để cô cúp điện thoại.
Người bên cạnh lập tức hỏi: "Hắn ta nói thế nào ?!"
Tư Gia Di cúi đầu bước đi , nghe được câu hỏi phía sau không khỏi
đáng tiếc: "Đàn ông đều là một loài động vật thiếu tính kiên nhẫn , anh trói
buộc lòng ham muốn của hắn quá lâu. . . . . ." Lần đầu tiên Gia Di trở nên
kích động.
Chịu đựng đi được vài bước , cuối cùng quay ngược trở lại , bao nhiêu
tức giận đều trút lên đầu người kia: "Tốt hơn là anh nên đổi nghề thành mai
mối , nhất định sẽ thành công hơn."
"Nếu như hắn ta chỉ muốn vui đùa , anh sẽ không để cho em mạo hiểm."
Tư Gia Di hừ hừ , cười nhạt một tiếng.
"Một người đàn ông khi hắn muốn em chỉ cần tinh tế quan sát . Lần đầu
tiên khi hắn gặp em ở bữa tiệc , ánh mắt của hắn nhìn em không giống như
người bình thường , bằng không anh đã từ chối đưa em vào xe của hắn . Em
muốn nổi tiếng , anh đây tài hèn sức mọn , hắn ta thì khác , có thể một tay
che trời . Điểm này em so với một ai khác , không phải đã rõ hơn sao ?!"
Tư Gia Di tiếp tục cười lạnh , bác bỏ , xúc động không thốt nên lời.
***