BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 117

Thấy Điền Thất không đáp, Kỷ Hành lại nói, "Đừng nói là chuồng chó

nha?"

Da mặt Điền Thất co giật, "Hoàng thượng ngài đừng lo."

"Điền Thất, tội khi quân không phải chuyện đùa giỡn."

Điền Thất cắn răng, đành phải ăn ngay nói thật, đương nhiên, cần

dùng chút bút pháp xuân thu, biến mất đi chút tình tiết nào đó, chỉ nói bản
thân thấy có người chơi ăn gian, nàng lắm mồm nói một câu, liền bị người
kia dí đánh, rồi biến thành như vậy.

Kỷ Hành từ trong lời thuyết minh tận lực hoa mỹ của nàng tổng kết

chính xác ra cái chuyện tốt mà nàng làm, "Bài bạc, đánh nhau," hắn híp híp
mắt, không vui, "Cả ngày ngươi đều làm những cái gì?!"

Điền Thất vội vàng đáp, "Hoàng thượng, cả ngày việc chủ yếu mà ta

làm chính là tận tâm hầu hạ ngài. Còn lại chỉ là giết thời gian."

Kỷ Hành cong tay gõ gõ trán nàng, "Mồm mép trơn tru."

Điền Thất thè lưỡi.

Loại biểu cảm này ở trước mắt Hoàng thượng có thể quy đến phạm trù

thất nghi, bất quá Kỷ Hành cảm thấy rất là thú vị, bởi vậy cũng không nói
gì. Hắn nghĩ một chút, lại hỏi, "Tên thái giám đánh ngươi là ai?"

"Thưa hoàng thượng, là Tôn Đại Lực ở Ngự Mã giám."

Thế là Kỷ Hành nghĩ cần xử lý Tôn Đại Lực này một chút. Đánh chó

cũng cần xem chủ nhân, người ở ngự tiền mặc ai muốn đánh thì đánh sao?
Chẳng qua cái tội danh này thật không dễ tìm, nói là đánh bạc đi, Tôn Đại
Lực cũng không có ở trong cung đánh; nói đánh nhau đi, muốn phạt thì
phải phạt cả hai bên; nói là chơi ăn gian đi, cũng nói quá xa chút...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.