BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 157

Sau đó hắn quay đầu đi về phía cung Từ Ninh, đi ra mấy bước, vừa

quay đầu lại thấy Điền Thất không đuổi kịp, thế là hắn lại trách mắng nàng,
"Vì sao còn không theo kịp? Muốn đợi chủ tử tới mời ngươi?"

Điền Thất nghĩ trong lòng, không phải là do ngươi nói không muốn

thấy ta sao. Nghĩ thì nghĩ, nhưng không dám nói ra, thế là nhấc chân định
đuổi theo.

Như Ý lại túm chặt nàng, không cho nàng đi.

Phụ hoàng tức giận, phụ hoàng sẽ đánh Điền Thất. Cho nên không thể

để cho phụ hoàng đánh Điền Thất. Bạn nhỏ Như Ý rất giảng nghĩa khí
muốn bảo hộ Điền Thất, thế là nó túm lấy góc áo của Điền Thất, dũng cảm
ngẩng đầu cùng phụ hoàng của nó đối diện.

Ranh con, thật là làm phản! Kỷ Hành vừa tức giận, vừa có một loại

cảm giác rất

囧, đứa nhóc nhỏ như vậy liền dám nghịch thánh ý, rõ là... Tốt

lắm!

Dũng khí của Như Ý không có kiên trì quá lâu. Cuối cùng, nó khóc.

Kỷ Hành: "..."

Nói thật, hắn không sợ Như Ý nháo, nhưng hắn sợ thằng bé khóc. Bởi

vì Như Ý khóc, Thái hậu mà biết thì nói không chừng cũng muốn khóc
theo. Nước mắt của Thái hậu là lợi khí để đối phó với Hoàng đế, hắn không
chống đỡ được.

Kỳ thật Như Ý không thường khóc. Hơn nữa tên nhóc này cho dù là

khóc, cũng chưa hẳn là thật tâm chật vật, có đôi khi chỉ là vì muốn nói điều
kiện - ta vừa khóc, thì cái gì ngươi cũng nghe ta.

Kỷ Hành rất muốn ngửa mặt lên trời thở dài, trẫm tới cùng là làm cái

nghiệt gì, sinh ra một cục nợ như vậy tới!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.