BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 393

Trịnh Thiếu Phong cầm tượng đất, nhắm vào đám gia đinh Tôn phủ

đang hì hụi chạy tới mà ném đi, "Đùng" một cái vừa vặn nện vào mặt một
người gia đinh.

Gia đinh hét lên rồi ngã gục, tượng đất rơi trên mặt đất, vỡ thành hai

nửa.

"Không được!" Điền Thất kinh hô.

Trịnh Thiếu Phong lại cho rằng Điền Thất đang lo lắng cho hắn, thế là

hướng phía Điền Thất cười cười, "Không sao đâu!" Nói xong, rất nhanh lấy
những tượng đất khác trong hộp, lần lượt lần lượt ném ra ngoài.

Điền Thất: "..."

Động tác của Trịnh Thiếu Phong quá nhanh, thân hình cũng nhanh, đã

vậy hắn còn cố ý tránh né Điền Thất. Điền Thất chặn hắn không được bèn
dứt khoát thả người đánh về phía hắn. Nhưng mà vừa mới nhào tới một nửa
thì đã bị người từ phía sau ngăn lại, cánh tay người kia để ngang trước eo
của Điền Thất, nhẹ nhàng kéo liền đem Điền Thất mang vào trong lòng, sau
đó buông Điền Thất ra, an ủi, "Điền huynh an tâm đừng vội nóng nảy, võ
công của Trịnh huynh được lắm, mấy tên tiểu tốt này còn chưa có gần được
người hắn đâu."

Lúc này Điền Thất mới chú ý đến bên cạnh có một người, người này

mày kiếm mắt sáng, khí khái anh hùng bức nhân, chính là Đường Thiên
Viễn mà lúc trước từng gặp qua một lần, hắn là con trai của Đường Nhược
Linh. Nàng hướng Đường Thiên Viễn chấp tay, "Đường huynh, biệt lai vô
dạng."

("biệt lai vô dạng" là 1 câu chào cửa miệng nghĩa đại khái là "từ khi

chúng ta chia tay đến nay hi vọng bạn vẫn khỏe.")

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.