BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 437

tội."

Thế là Điền Thất tháo cái ống vải xuống. Bởi vì bị ống vải chắn, hô

hấp không thông, nên mặt của Điền Thất có chút hồng, giống như là cánh
hoa phơn phớt.

Kỷ Hành nhìn khuôn mặt kia, trái tim nhảy được càng nhanh. Hắn

cười lạnh nói, "Ngươi ở ngoài cung thật là quá sung sướng ah." Uống rượu,
đánh nhau, còn lại cùng A Chinh sống vất vưởng chung một chỗ. Nghĩ đến
đây, ngực Kỷ Hành ngột ngạt một trận.

Điền Thất hì hì cười nói, "Hoàng thượng quá khen, nô tài chính là xuất

cung làm việc, chưa từng ăn nhậu chơi bời."

"Trẫm thấy ngươi trừ ăn nhậu chơi bời ra thì không làm gì khác."

Điền Thất cúi đầu không dám phản bác.

"Ngươi ngẩng đầu lên."

Điền Thất ngoan ngoãn ngẩng đầu, phát hiện Hoàng thượng đã đứng ở

trước mặt nàng. Nàng phải đem đầu ngưỡng được biên độ rất lớn mới có
thể thấy được mặt hắn.

Nhìn Điền Thất hèn mọn quỳ ở bên chân hắn, lấy một loại tư thái thần

phục và thừa nhận mà ngưỡng vọng hắn, trong lòng Kỷ Hành đột nhiên nảy
lên một loại rung động khó nói nên lời. Nhưng mà hắn lại nghĩ đến, chính
mình ở trong cung vì tiểu biến thái này thống khổ không chịu nỗi, còn tiểu
biến thái lại ở bên ngoài tiêu dao sung sướng, thì Kỷ Hành lại thấy không
cam lòng.

Đúng vậy, không cam lòng, hôm trước hắn còn tiêu sái nói không có

hứng thú, nói muốn buông tha việc này, nhưng mà đi qua chính làm trở
ngại, hắn dõi theo bóng lưng của Điền Thất, không có lúc nào là không nhớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.