BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 448

trong!"

"Trẫm không sao. Điền Thất cũng sẽ không có chuyện gì." Kỷ hành

nói, đẩy Thịnh An Hoài ra, mở cửa đi vào.

Thịnh An Hoài cũng muốn đuổi kịp, lại bị Hoàng thượng đột ngột

đóng cửa lại đẩy trở về. Ông ta đành phải đứng bên ngoài cửa sổ nhìn vào
bên trong.

Vừa rồi Điền Thất vẫn đang phát ngốc, nên không có phát hiện đến

động tĩnh bên ngoài. Nàng đang nhớ đến Như Ý, qua hai ngày nữa là đến
sinh nhật bốn tuổi của thằng bé này, nàng không có cơ hội để chúc mừng
sinh nhật cho nó, không biết nó có tức giận không. Điền Thất không biết
phải giải thích với Như Ý như thế nào, cũng không dám đối mặt với Như
Ý. Nàng từng nói qua sẽ cùng chơi với nó, nhưng cuối cùng vẫn là nuốt lời.

Tiếng đóng cửa nặng nề của Kỷ Hành đánh gãy sự trầm tư của Điền

Thất.

Điền Thất ngẩng đầu vừa thấy là Hoàng thượng, hoảng hốt vội vàng từ

trên giường ngồi dậy, "Hoàng thượng... Sao ngài lại tới..."

Kỷ Hành đến gần mấy bước ngóng nhìn Điền Thất, sắc mặt nàng tiều

tụy, dáng hình tái nhợt, nhìn qua còn thật là giống như bị bệnh nặng gì.
Nhưng mà đôi mắt tuy hơi có thất lạc, lại không có nửa điểm bi thương của
người đột nhiên bị bệnh nặng, nhìn làm sao cũng không giống như bị bệnh
nan y.

"Trẫm nghe nói ngươi bệnh, cho nên tới nhìn xem ngươi, tốt xấu cũng

chủ tớ một hồi, trẫm không phải là người vô tình lãnh huyết." Kỷ Hành nói,
lại đến gần hai bước.

Điền Thất nhớ kỹ lúc này chính mình là một bệnh nhân nhiễm ho lao,

thế là phát huy xuất sắc kỹ xảo biểu diễn, "Hoàng thượng ngài đừng tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.