BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 549

Tiểu đạo sĩ giải thích đơn giản cho nàng một chút, Điền Thất vừa nghe

liền hiểu. Đây căn bản là thủ đoạn nham hiểm mà Trương Đạo Thành bày
ra để xúc tiến mọi người xài tiền. Lão tiểu tử này biết đoán chữ, nhưng mà
một ngày chỉ đoán ba chữ, đã vậy ba chữ này còn là thông qua phương thức
rút thưởng mà sinh ra, khách hành hương xài từ năm lượng bạc trở lên liền
có tư cách tham gia rút thưởng.

Điền Thất cảm thấy ánh mắt của quần chúng nhất định là sáng như

tuyết, nhất định sẽ không bị lão già lỗ mũi trâu này che đậy, nhưng mà rất
nhanh nàng liền phát hiện, người cam tâm tình nguyện bị che mắt có rất
nhiều, nhiều đến nỗi ngay cả cái chỗ để nàng ngồi cũng không có, chỉ phải
bóc cái thẻ trúc rồi đứng dưới bóng cây, chờ bóc thưởng.

Bóc thưởng do Trương Đạo Thành tự mình bóc, mỗi ngày hắn đều

đúng giờ đúng chỗ xuất hiện ở chỗ này ba lần, mỗi lần chỉ bóc một cái. Ý
của hắn là, cho dù đoán chữ, cũng phải cần giảng cứu duyên phận. Điền
Thất nghe liền ngứa răng, "Duyên phận" là thuyết pháp của Phật gia, lão
đạo sĩ này thật là không biết ngượng đi lấy ra dùng.

Nàng đứng phía dưới bóng cây, không chút đếm xỉa đem cái thẻ quăng

hướng không trung chơi đùa, ném hai cái không tiếp được, thẻ trúc rơi trên
mặt đất, thẻ trúc mới tinh màu vàng nằm ngửa, phía trên có ba cái chữ màu
đen cực nhỏ được viết bằng bút lông: Sáu mươi tám.

Lúc này, một vị tiểu đạo sĩ trong lều giơ thẻ trúc hô lớn, "Sư phụ rút

được số sáu mươi tám, vị thí chủ nào có thẻ trúc số sáu mươi tám, xin mời
theo ta đi vào."

Điền Thất nhặt thẻ trúc lên, ngơ ngơ ngác ngác theo sát tiểu đạo sĩ đi

vào phòng tiếp khách của Trương Đạo Thành.

Trương Đạo Thành nhìn thấy Điền Thất, cười ha ha sờ râu mép nói,

"Thì ra là Điền công công, ta cùng ngươi quả nhiên có duyên." Nói nói liền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.