BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 581

Hoàng thượng sẽ nhớ nàng sao?

Hẳn là sẽ không nhớ. Nhiều nhất chắc là nhớ một hồi. Đối với nàng

mà nói, Hoàng thượng chỉ có một. Nhưng mà đối với Hoàng thượng thì,
thái giám có cả trăm cả ngàn. Chỉ riêng giúp hắn sờ chim nhỏ liền có rất
nhiều.

Làm sao lại nghĩ đến chuyện này...

Điền Thất đỏ mặt, không tự tại vò vò góc áo. Mỗi lời nói mỗi nụ cười

của Hoàng thượng lại hiển hiện ở trong đầu óc nàng, nghiêm túc, uy
nghiêm, hòa ái, phát bệnh thần kinh, đùa giỡn lưu manh, cùng với hết thảy
bình thường hoặc là không bình thường. Tất cả này toàn bộ ghép thành một
hắn hoàn chỉnh, một hắn sống động, một hắn có máu có thịt có tình có vị.
Cảm giác của Điền Thất rất kỳ quái, trước kia mỗi ngày đối mặt với Hoàng
thượng, đều cảm thấy hắn cao cao ở trên trời, xa không thể chạm, nhưng
lúc này hai người cách khá xa, nàng ngược lại cảm thấy Hoàng thượng
cũng không phải xa xôi như thế. Hắn liền giống như là một pho tượng, nhìn
qua băng lãnh lại thần bí, nhưng mà vừa khẽ sờ vào, liền biết hắn có nhiệt
độ cơ thể, mạch máu ở dưới làn da còn hơi hơi nhảy lên.

Nghĩ đến chuyện nàng phải rời khỏi một người như thế, Điền Thất

thậm chí có chút không bỏ. Hoàng thượng tuy là ngẫu nhiên sẽ làm chút
chuyện khiến người ta giận sôi, nhưng tổng thể tới nói thì hắn vẫn là một
người không tệ, ít nhất cũng cường hơn cha của hắn nhiều.

Thôi được rồi, không bỏ kệ không bỏ, nàng lại không muốn cả một

đời làm thái giám.

Nhưng mà Hoàng thượng tới cùng có nhớ đến nàng hay không nha...

Đêm nay Điền Thất liền tại tâm tình phức tạp như thế mà trằn trọc trăn

trở, chẳng biết lúc nào ngủ mất, tóm lại là khi Kỷ Chinh gõ cửa thì đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.