BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 599

"Đó là tự nhiên." Kỷ Hành chỉ xem đây là kế hoãn binh của Kỷ Chinh,

nên cũng chưa nghĩ nhiều, quan tâm hiện tại của hắn cũng không phải cái
này, "Bây giờ nói với trẫm, Điền Thất tới cùng ở đâu?"

Được rồi, lại vòng trở về. Kỷ Chinh đành phải tiếp tục giả ngu.

Kỷ Hành đột nhiên có chút không bình tĩnh. Hắn đi xuống, đi đến

trước mặt Kỷ Chinh, nhìn thẳng vào người đệ đệ này của mình. Kỷ Chinh
khép mắt không nhìn Hoàng huynh của hắn, biểu tình tự nhiên mà trấn
định, không có bất kỳ vẻ khẩn trương hoặc không tự nhiên khi bị người ta
vạch trần.

Kỷ Hành nắm chặt cổ áo Kỷ Chinh, ánh mắt âm ngoan, rét lạnh nói,

"A Chinh, ngươi là đệ đệ ruột thịt của trẫm, trẫm không hi vọng vì một tên
nô tài mà tạo thành bất hòa giữa huynh đệ chúng ta, ngươi nói xem?"

Kỷ Chinh tiếp tục dầu muối không tiến, "Lời nói của Hoàng huynh

đúng cực, bất quá chuyện này hết thảy tất cả đều do Hoàng huynh quyết
đoán, ngài làm cái gì, thần đệ tận lực bồi tiếp."

Kỷ Hành nắm lấy cổ áo Kỷ Chinh, ánh mắt trong lúc lơ đãng quét đến

một sợi tơ hồng trên cần cổ hắn. Không rõ vì sao Kỷ Hành liền cảm thấy có
chút quen thuộc, hắn đột ngột đưa tay qua dùng sức kéo, sợi tơ mỏng manh
lạp tức bị kéo đứt, một cái gói nhỏ màu vàng nhạt bằng tơ lụa bị hắn xách
ra.

Kỷ Chinh vội vàng vươn tay cướp lại, "Trả lại cho ta!"

Nhưng mà tuy hắn ra tay nhanh, lại muộn một bước, Kỷ Hành sớm

đem gói nhỏ nắm trong tay, tập trung nhìn kỹ, đây không phải thứ quen
thuộc sao, chính hắn liền có một cái, đây chính là bùa hộ mệnh mà ngày đó
Điền Thất đi Tam Thanh quan cầu tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.