BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 60

Điền Thất đi đến một chỗ hẻo lánh, nhìn trái nhìn phải một trận, cắn

răng một cái, vẻ mặt giống như là thấy chết không sờn vậy, đột ngột nhảy
vào trong hồ.

Mặt hồ tóe lên bọt nước cao gần hai thước, có người nghe đến động

tĩnh, quay đầu nhìn xung quanh chỉ thấy được trên mặt hồ nổi lên một vòng
gợn sóng, liền cho là loài chim nước nào đó lặn vào trong hồ, vì thế cũng
không lưu tâm, bước chân không chậm một khắc bỏ đi.

Nước hồ lạnh buốt thấm đẫm áo quần, không nơi nào không ướt, toàn

thân Điền Thất bị đông lạnh phát run, khớp hàm càng là run rẩy đánh vào
nhau. Nàng hạ quyết tâm, bất cứ giá nào dùng cả tay chân ở trong nước bơi
trong chốc lát. Thấy cách bờ đã xa, Điền Thất mới nhô đầu ra cởi thắt lưng
và quần áo ném vào trong nước. Quần áo làm bằng bông vải, thắt lưng thì
khảm ngọc lam, mấy thứ này vào nước đều sẽ chìm xuống.

Làm xong xuôi, Điền Thất hướng bờ hồ bơi về, vừa bơi vừa vỗ mặt

nước kêu "cứu mạng". Không phải là nàng không có năng lực tự mình bò
lên bờ, mà chẳng qua là diễn kịch phải diễn cho tròn vai, nàng "vô ý rơi
xuống nước", chung quy nên có người làm chứng mới tốt.

Quả nhiên, có người nghe đến tiếng kêu cứu mạng, lập tức hướng bên

này chạy tới. Mấy người thái giám tháo thắt lưng rồi buộc chúng lại, ném
tới chỗ Điền Thất, Điền Thất nắm thắt lưng bò lên bờ.

Nàng vừa phun nước, vừa hướng mấy vị này cảm ơn.

Lúc này hình tượng của Điền Thất vô cùng chật vật, toàn thân nàng

ướt chèm nhẹp, áo ngoài và áo bông đều không thấy, một làn gió lạnh thổi
qua, đem nàng thổi được xuyên thấu, thế là giống như cỏ khô vậy, run lẩy
bẩy. Mấy người kia thấy cũng không đành lòng, muốn đưa Điền Thất trở
về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.