BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 642

Kỷ Hành không khỏi lắc đầu cười nói, "Nghĩ hay ghê." Hắn đi qua,

chỉ huy Điền Thất, "Đem Như Ý ôm lên."

Tuy Điền Thất không biết ý gì, nhưng theo thường lệ cẩn tuân thánh

chỉ, ôm Như Ý lên.

Đôi tay Như Ý ôm lấy cổ Điền Thất, "Vẫn là không đủ cao nha."

Lúc này, Kỷ Hành đem eo Điền Thất bế lên.

Điền Thất ngớ một chút, rồi nhanh chóng thẹn hồng đầy mặt. Nàng

không phải chưa từng bị hắn ôm như thế này, nhưng mà lúc này là ở trước
công chúng, như vậy không tốt đi... Đang nghĩ ngợi lung tung, Hoàng
thượng đã ôm hai người đi đến gần cung Càn Thanh chút, đem chân phát
lực chạy như điên mấy bước, sau đó giẫm chân lên lan can cẩm thạch dưới
mái hiện mượn lực nhảy lên, thân thể bọn họ liền lên không, cao cao mà hạ
xuống nóc nhà.

Đột nhiên mất trọng lực, Điền Thất chỉ thấy trái tim trầm xuống tới

cùng. Nàng khẩn trương ngừng cả thở, trận bay lượn đột nhiên đến này
khiến nàng trở tay không kịp, lại kích động không thôi. Nàng kinh ngạc mở
to hai mắt, ngửa đầu nhìn hắn. Lưng hắn đưa về bầu trời đầy ánh sáo, mặt
mày hắn nhu hòa, khóe môi hắn chứa cười, ánh mắt hắn sáng long lanh,
giống như là đem hàng vạn hàng nghìn ánh sao đều giấu vào trong đáy mắt.
Hắn đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía trước, tìm kiếm điểm dừng chân, chỉ
lưu cho nàng một cái góc mặt. Điền Thất trừng to mắt nhìn góc mặt
nghiêng nghiêng như chạm ngọc của hắn, ở dưới ánh sao, nó phảng phất
như là trăng sáng vậy. Rõ ràng là gần ngay trước mắt, rồi lại giống như là
xa cuối chân trời.

Lúc này, có một sợi tóc ở sau tai hắn rơi đến trước ngực, theo gió mà

phất lên, sợi tóc bay ra, đùa với lông mi của Điền Thất. Điền Thất theo bản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.