Sau đó Thịnh An Hoài lại sai người dựa theo khẩu vị của Hoàng
thượng mà đem biệt thự này dọn dẹp một trận, tên cũng sửa lại, "Thâu
Thiên Tửu" cái gì, quá xấu xa. Thịnh An Hoài cảm thấy, phàm là thứ gì
mang theo chữ "Thâu (trộm)" đều không phải là thứ tốt. Thế là ông ta đi
mời một tiểu tú tài tới đổi tên, tiểu tú tài kia cũng dựa theo yêu cầu của
Thịnh An Hoài, đem "Thâu Thiên Tửu" sửa thành "Ngọc Nhân Lai" (người
ngọc tới), vì thế biệt thự này tự nhiên theo đó gọi là "Ngọc Nhân Quán".
Cái tên này là có xuất xứ, trong "Tây sương ký" có câu thơ là "Phất tường
hoa ảnh động, nghi thị ngọc nhân lai", Thôi Oanh Oanh viết cho Trương
Sinh câu thơ như vậy xong, sau đó cả hai liền hẹn hò. Theo đó mà xem, biết
bao nhiêu là hợp với tình hình nha.
Thế là Thịnh An Hoài rất vừa lòng.
Tiểu tú tài xem lão thái giám đang cười dâm, thì thầm nghĩ trong lòng,
cũng không biết tới cùng là ai xấu xa.
Tất cả những sự việc bên trên, Thịnh An Hoài chỉ dùng ba ngày liền
làm xong. Việc này thật sự không dễ dàng, bởi vì cái mông của ông ta còn
đau nha.
Tuy rằng thấy được sự nỗ lực của Thịnh An Hoài, nhưng Kỷ Hành vẫn
là không muốn thấy được bản mặt của ông ta. Kỷ Hành không cách nào
khoan dung chuyện trên đời này có một người khác ngoài Điền Thất ngấp
nghé chim nhỏ của hắn, mặc cho Thịnh An Hoài đã giải thích đi nữa, thì
hắn vẫn cứ là không cao hứng. Hơn nữa, Điền Thất còn hỏi hắn phải chăng
Thịnh An Hoài nói như thế là do hắn sai khiến, Kỷ Hành vẫn không thể
không gánh cái nồi đen này -- nếu như hắn phủ nhận, không chừng Điền
Thất lại nghĩ tới đâu đâu, không chừng còn sẽ cảm thấy Thịnh An Hoài sửa
miệng là do bị Hoàng thượng đe dọa. Hắn thật sự không muốn dây dưa với
loại chuyện bực mình này, sớm chút dàn xếp xong xuôi mới tốt.
Tóm lại... Hừ.