BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 789

thượng đem Điền Thất...

Hắn không cách nào tiếp thu, không muốn tin tưởng, nhưng mà sự thật

bày ra trước mắt, hắn không thể không tin. Phản ứng đầu tiên của con
người luôn chân thật nhất, thời khắc nguy cấp vừa rồi Hoàng thượng thế
nhưng lập tức đem Điền Thất ôm sát vào lòng. Một mình Điền Thất hồng
hốc mắt cũng sẽ không khiến người thấy lạ, nhưng mà cùng Hoàng thượng
đứng chung một chỗ, thì nhìn nàng thế nào cũng giống như là đóa hoa vừa
mới bị sương gió đẩy đưa. Kỷ Chinh chỉ thấy trái tim của mình giống như
là bị một con dao nhỏ cắt từng chút từng chút một, hắn chật vật khép hờ
mắt, tầm mắt rơi ở trên ống quần lộ ra ngoài áo choàng của Điền Thất, bên
trên dính một mảnh vết ướt. Bên ngoài áo choàng chưa ướt, mà quần ở bên
trong thì đã ướt rồi, thấy rõ không phải do nước trà này nọ tóe lên. Còn có,
áo choàng nhăn thành một cục...

Kỷ Chinh thống khổ nhắm mắt lại. Hắn không thể lại nhìn nữa, không

thể lại nghĩ tiếp...

Kỷ Hành vốn đã đi xa đột nhiên quay đầu lại, hướng về Kỷ Chinh hô,

"A Chinh, ngươi nhưng mà bỏ không được rời đi?"

"Hoàng huynh nói đùa." Kỷ Chinh mở to mắt, bình tĩnh đáp. Hắn vừa

nói, vừa lui về phía sau, ánh mắt vẫn như cũ rơi ở trên người Điền Thất, tựa
như bị nàng cuốn lấy, không thể tách ra.

Kỷ Hành nghỉ chân đứng lại, chờ đến khi Kỷ Chinh đi đến bên cạnh

hắn, hắn mới tiếp tục đi trước, vừa đi vừa cùng Kỷ Chinh tán gẫy. Kỷ
Chinh cúi đầu ứng, chưa tỏ ra bất kỳ dị thường, nhưng Kỷ Hành chính là
cảm thấy chính mình nghe đến tiếng nghiến răng nghiến lợi của hắn. Hai
người đi đến ngoài cổng Nguyệt Hoa, Kỷ Hành thịnh tình mời mọc Kỷ
Chinh cùng ăn trưa, Kỷ Chinh lại hơi chắp tay đáp, "Hoàng huynh ban
thưởng cơm, thần đệ vốn không dám từ. Chỉ là hôm nay có bệnh tại thân,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.