BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 80

Có chút bản năng là lý trí không cách nào khống chế, thế là theo nước

mưa lạnh buốt rơi xuống từng giọt, thanh âm của hắn đi theo run lên.

Hắn nghiêng nghiêng mắt, đầu sỏ gây nên còn mang vẻ mặt hồ đồ và

vô tội.

Điền Thất không biết cây dù của mình bị lệch, tất cả nước mưa trên

mặt dù tích góp từng tí một rơi vào trong cổ áo của Kỷ Hành.

Lúc này cánh tay của nàng đã sớm mỏi đến chết lặng.

Nàng không biết, nhưng mà có người thấy được rõ ràng. Một màn này

bị mấy người dưới bình đài gần đó thu vào trong mắt, có người trợn mắt há
mồm, có người kinh hồn táng đảm, còn có chút người mềm lòng, thầm vì
cái mạng nhỏ của tiểu thái giám này toát mồ hôi.

Nói thật, có phút chốc như thế, Kỷ Hành thực nghĩ trực tiếp kết liễu

tên thái giám này. Hắn là Hoàng đế, làm chủ tử muốn mạng của ai, đều
không cần nâng ngón tay, mà chỉ cần một ánh mắt mà thôi.

Đọc xong văn tế, làm xong lễ chào từ biệt, Kỷ Hành túm lấy cây dù

trong tay Điền Thất, chính mình cầm dù xoải bước mà đi.

Điền Thất không rõ nguyên do, vâng vâng dạ dạ đuổi kịp.

Thịnh An Hoài đã biết nguyên do sự tình, nhưng ông sẽ không vì Điền

Thất cầu tình, bởi vì tạm thời ông không đem Điền Thất làm người của bản
thân, ông cảm thấy giá trị của người này chưa đủ để ông phí tâm tư.

Một đường này khuôn mặt của Kỷ Hành đều trầm xuống, trong lòng

nghĩ xử lý tên nô tài này như thế nào. Giết đi, lại có vẻ hắn làm Hoàng đế
quá cay nghiệt, tốt xấu là cái mạng người; tha đi, lại không cam tâm. Nghĩ
nghĩ, Kỷ Hành quay đầu, thấy được Điền Thất cúi đầu không biết phải làm
sao theo sát ở bên cạnh hắn, một bộ vô cùng khiếp nhược. Tên nô tài này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.