BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 825

"Chỉ dạy thì không dám." Thuận phi dùng khăn xoa xoa khóe môi,

cười một tiếng, "Về sau bản cung còn phải toàn nhờ vào Điền công công
thành toàn nha."

Vẫn là muốn tiếp cận Hoàng thượng thôi. Điền Thất hoàn toàn rõ

ràng, Thuận phi đâu là cầm lấy chuyện của nàng và Hoàng thượng để làm
nhược điểm uy hiếp nàng. Lòng cảm kích của nàng đối với Thuận phi bị
hòa tan không ít, lại giả ngu nói mấy câu thừa thãi xong, Thuận phi cũng
không bức nàng, mà thả nàng đi.

Dưới cái nhìn của Thuận phi, một tên tiểu thái giám bị Hoàng thượng

chơi đùa, còn thiếu chút nữa bị Thái hậu đánh chết, ngay tại lúc không nơi
nương tựa vô cùng sợ hãi, thì thật sự không có lý do gì để mà không chọn
cùng nàng hợp tác.

Lúc Điền Thất ra khỏi điện Hàm Quang, thì vẫn giống như lúc nãy

mang theo một trán mồ hôi lạnh. Hôm nay nàng liên tiếp bị dọa hai trận,
hiện tại quả thực là muốn thoát lực.

Thuận phi biết, còn coi đó là áp chế. Chuyện này nếu để cho Thái hậu

biết thì nàng không chết cũng phải chết.

Điền Thất cảm thấy chính mình quá là xui. Nàng quả thực giống như

là chơi xích đu trên vách núi, cái mạng nhỏ liền như thế đung đưa qua đung
đưa lại, không có một khắc an ninh. Sớm muộn gì cũng có ngày nàng té
xuống, thịt nát xương tan.

Nàng có chút uể oải. Nhưng mà dù cho bị người ta cưỡng bức như vậy

đi nữa, thì nàng cũng không nghĩ tới chuyện hợp tác với Thuận phi -- nàng
không có cách nào đem người mình thích đưa tới trong lòng nữ nhân khác.
Trong sách nói đó là cách thể hiện của nữ nhân hiền đức, nhưng Điền Thất
cảm thấy đó chính là chuyện nhảm nhí do các nam nhân thêu dệt ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.