BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 866

Kỷ Hành đối với ba chữ Trần Vô Dung vô cùng mẫn cảm, lúc này

nghe được Phương Tuấn là người của Trần Vô Dung thì lập tức nghiêm mặt
hỏi, "Phải chăng Phương Tuấn cố ý tiếp cận Điền Thất?"

"Vi thần vô năng, vẫn chưa tra ra Phương Tuấn cùng Điền công công

lui tới có động cơ gì. Nhưng hình như Điền công công không hề thích
người này."

Kỷ Hành tức thì có chút hồ đồ. Như thế xem ra giữa Điền Thất và

Phương Tuấn tựa hò cũng không có giao tình gì, nhưng Phương Tuấn vì
sao lại xả thân cứu giúp Điền Thất chứ? Đừng nói là đang ngấp nghé Điền
Thất đi... Kỷ Hành híp híp mắt, "Lại tra. Xem kỹ hắn, nhất là... Đừng để
cho Điền Thất quá tiếp cận hắn."

Tống Hải lĩnh mệnh.

Kỷ Hành lại nói, "Người này là nhân vật mấu chốt trong vụ án Quý

Thanh Vân, đừng để hắn dễ dàng chết đi, tốt nhất có thể khiến hắn khôi
phục trí nhớ."

Tống Hải lại nhận lệnh. Sau hắn lại có chút do dự, dường như có lời gì

muốn nói.

Kỷ Hành liền hỏi, "Ngươi còn có chuyện gì muốn bẩm?"

"Hoàng thượng, ngài đã từng mệnh cho vi thần chú ý hướng đi của

Ninh vương, hiện tại Ninh vương hắn... rời khỏi Kinh thành."

"Đừng nói là hắn đi du sợ ngoạn thủy đi?" Tự nhiên không thể là du

sơn ngoạn thủy. Mùa đông, núi là núi trọc, nước là nước đá, thật sự không
có cái gì để chơi. Lại nói, trong Kinh thành có Điền Thất, Kỷ Chinh có thể
bỏ được mà đi sao? Kỷ Hành nghĩ đến đây, thì trong lòng lại nổi lên một
trận chua lè chua loét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.