BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 981

"..."

Quý Chiêu lắc đầu thở dài, "Liền ngươi như vậy còn đi đánh trận."

Trong ngữ khí tràn đầy khinh bỉ.

Trịnh Thiếu Phong há to mồm, phát hiện bản thân quả thật chui vào

trong bẫy, hắn giải thích, "Chuyện đánh trận ta đang học."

"Biết ngươi đang học. Làm người ngu xuẩn chút cũng không sao,

nhưng đừng tự cho là đúng liền được." Quý Chiêu nói được vô cùng đàng
hoàng, rất giống như là cha của hắn.

Trịnh Thiếu Phong không quá thích ứng, chỉ vào hai người kia nói

sang chuyện khác, "Ý của cô là... Hắn cố ý, muỗn dụ cô mắc lừa?"

"Chưa hẳn như thế, cũng chưa hẳn không phải, tím lại gặp được loại

chuyện tự mình đưa lên cửa này, con người ta khó tránh sẽ lưu cái đề
phòng."

Trịnh Thiếu Phong lắc đầu, "Người thông minh chính là phiền toái."

Phương Tuấn bôi thuốc cho người thần bí kia xong, Quý Chiêu và

Trịnh Thiếu Phong cũng đã tới ngồi ở cạnh suối nước. Quý Chiêu lấy một
bao đậu phộng ngũ vị hương trong lòng ra, chia ăn với hai người họ,
Phương Tuấn cảm thấy loại không khí này mà đia ăn quà vặt rất không
thích hợp, thế là cực tuyệt ý tốt của bọn họ.

Hai người rôm rốp rôm rốp nhai đậu phộng, vỏ đậu bị quăng tùm lum,

sau đó bị gió cuốn đi, không ít mảnh vỏ rơi xuống trên gương mặt bẩn thiểu
dơ dáy của người bị thương nào đó. Phương Tuấn xem như là người tốt, giũ
một mảnh vải rách quét vài cái lên mặt người nọ, quét rất sạch sẽ. Chỉ đáng
tiếc là võ nghệ của Phương đại hiệp cao cường, lực tay trời sinh cũng lớn,
đối với hắn là nhẹ nhàng "quét", nhưng đối với người bị thương kia là hung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.