BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 169

- Ông ta không làm - Tôi thở hổn hển. Tôi muốn nằm xuống nghỉ

ngơi, nhưng tôi sợ họ sẽ giết Drust nếu tôi không nói gì - Chúng tôi
đang...thực hành một câu thần chú. Nó hoạt động sai. Ông ta đã cố giúp tôi
chứ không phải làm hại tôi.

Những người kia có vẻ nhẹ nhõm, ngoại trừ Ronan, trông anh ta có vẻ

bực mình vì tài năng của mình bị khước từ. Họ hạ vũ khí xuống. Goll hỏi
phải mất bao lâu để Drust hồi phục và chừng nào thì chúng tôi sẵn sàng để
đi tiếp. Tôi bảo với ông tôi không biết và yêu cầu họ để cho chúng tôi yên
một lúc. Khi họ đã ra khỏi tầm nghe, tôi trườn tới cạnh Drust và thì thầm:

- Ông có nghe thấy tôi không?

Một hồi lâu im lặng, rồi một giọng rất run rẩy:

- Có.

Tôi rít lên:

- Chuyện gì đã xảy ra?

Drust xoay sang một bên và chậm chạp duỗi người ra. Có những vết

cháy trên bàn phải của ông, sưng tấy. Có cả những đường đỏ khắc sâu
ngang qua thái dương của ông, như thể lửa đã bắn vọt từ bàn tay lên đầu
của ông.

Ông rên rỉ:

- Ta đã đoán đúng.

- Về cái gì?

- Nguồn gốc phép thuật của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.