BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 170

Mấy ngón tay của ông co giật và ông nhăn mặt. Nó đau, nhưng tôi

nghiêng tới trước và đọc một câu thần chú chữa thương cho bàn tay của
ông. Khi những chỗ sưng đỏ nhất dịu lại, Drust nhìn tôi, trong ánh mắt của
ông không có sự biết ơn mà chỉ sự ngờ vực:

- Phép thuật đã nổ tung trong người cô khi cô đánh nhau với Lord

Loss.

- Tôi biết. Tôi đã luồn vào và đánh cắp năng lượng của hắn ta.

Drust lắc đầu:

- Không. Đó không phải là toàn bộ sự thật. Hắn đã cho cô năng lượng.

Tôi cau mày, không hiểu. Drust giải thích:

- Lord Loss để cho cô lấy từ hắn. Còn hơn thế, hắn đã mở rộng phép

thuật của hắn sang người cô. Hắn xâm nhập vào bên trong cô và tấn công
vào...linh hồn cô vì muốn có một giới hạn tốt hơn. Hắn tạo ra những tia lửa
phép thuật và thổi nó vào sự sống. Cô có quyền năng vì hắn muốn cô như
thế, vì hắn đã thắp sáng những ngọn lửa phép thuật trong người cô.

Mặt tôi tái đi:

- Ý ông là phép thuật...những câu thần chú của tôi...tất cả là vì hắn ta?

- Phải.

Tôi kêu lên:

- Nhưng vì sao. Vì sao một con yêu lại cho một con người phép thuật?

Drust đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.