BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 174

Drust nhún vai:

- Có lẽ. Có... - Ông dừng lại, ngửi bầu không khí, nhìn về hướng tây -

Chúng ta sẽ sớm tìm thấy một số người tin rằng họ biết Tir na n'Og nằm ở
đâu. Các người có thể hỏi họ. Họ có thể cung cấp những câu trả lời rõ ràng
hơn ta.

Sau nhận xét lạ lùng đó, Drust bắt đầu xuôi xuống đồi, hơi ngoặt về

phía tây nam, tới một điểm xa hơn dọc theo bờ biển. Những người còn lại
chúng tôi thưởng thức cái nhìn cuối cùng vào biển cả. Rồi chúng tôi đi
theo, miễn cưỡng từ bỏ quang cảnh mở rộng của mặt nước, nôn nóng chờ
tới lúc chúng tôi đi tới một nơi có thể trông thấy nó trở lại.

-> Đêm đã sắp buông khi chúng tôi nhìn thấy họ. Chúng tôi đã đi dọc

theo bờ biển suốt một giờ, thường xuyên bị vấp trên những lớp đá bằng, nứt
nẻ, lạ lùng dưới bàn chân. Có thể cảm nhận được sức mạnh của biển ngay
tại đây. Cơn gió, bụi nước, sức chấn động trong lòng đất từ sự vỗ đập của
những lượn sóng. Tôi kinh ngạc vì mảnh đất chịu đựng được sự tàn phá này
lâu đến thế. Tôi luôn biết có năng lượng trong lòng đất, nhưng nó phải
mạnh hơn tôi tưởng rất nhiều mới cưỡng lại nổi một địch thủ không ngơi
nghỉ, ngày này sang ngày khác, đêm này sang đêm khác, năm này sang
năm khác như thế.

Cả bọn chúng tôi tập trung vào biển, quan sát những đợt sóng dựng

lên và vỡ ra, không bao giờ có hai lượn giống hệt nhau. Ở một số địa điểm
nơi chúng vỗ vào bờ, chúng dựng lên thành những cột cao như khói, rắc
những giọt nước ra xa trong một màn sương mịn. Nó giống như một bức
tranh chuyển động của những thiết kế không bao giờ kết thúc. Do cảnh vật
khác thường này, chúng tôi gần như đâm sầm vào những người khách du
hành trước khi Lorcan - đi đầu nhóm - ngẩng lên và nhận ra chúng tôi
không đơn độc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.