BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 188

đang bỏ chạy, Connla đứng tự hào cạnh rìa vách đá, kiếm giơ cao, đang hét
những câu chửi rủa với theo sau bọn yêu tinh. Chúng tôi hoang mang tới
gần, Connla nhìn chúng tôi rạng rỡ, lưỡi kiếm của anh ta nhuộm đầy máu
xám và xanh của lũ yêu. Anh ta cười rộ:

- Lũ nhát gan! Chúng không có gan đánh nhau! Tôi đã đuổi chúng

chạy cong đuôi! Các người có thấy chúng nhanh...

Lorcan cắt ngang:

- Ronan anh của tôi đâu rồi?

Connla thở dài:

- Chúng đã ép anh ta rơi xuống.

Lorcan nhìn Connla chòng chọc, rồi bước tới rìa vách đá nhìn xuống.

Số còn lại chúng tôi cúi đầu, niềm vui chiến thắng đã mất đi. Trong cổ tôi
có cái gì đó chặn lại khiến việc thở trở nên khó khăn giống như với con yêu
mà tôi đã làm ngạt thở cho tới chết. Tôi hình dung nhanh trong tâm trí
những hình ảnh: Ronan đang chiến đấu, đi săn, cười rộ, gột lớp máu khỏi
mái tóc dài, xoăn của mình khi anh ta quay lại từ bầy yêu đầu tiên đuổi theo
chúng tôi. Hẳn anh đã mong muốn được chết theo cách này, trong khi chiến
đấu, nhưng điều đó không làm cho cái chết của anh dễ chịu hơn chút nào
đối với tôi.

- Anh ta đã chiến đấu một cách dũng cảm.

Connla nói. Có lẽ anh ta định an ủi Lorcan nhưng giọng của anh ta

nghe có vẻ kẻ cả như đang nói với một đứa bé.

Goll hỏi:

- Cậu ta rơi xuống trước hay sau khi lũ yêu bỏ chạy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.