BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 200

thuần hóa chứ không phải một con yêu. Vein nhảy vào người Bran. Lord
Loss bật cười. Chúng tôi thở dốc vì kinh hoàng.

Rồi quai hàm của mọi người hạ xuống khi con chó yêu tinh liếm vào

mặt của Bran trước khi cuộn mình nằm ngửa ra, giơ bụng cho thằng bé cù
vào.

Lord Loss rống lên:

- Vein! Dừng lại! Giết nó đi!

Con yêu làm ngơ tiếng gọi của chủ nhân nó và rên lên sung sướng khi

Bran gãi vào cằm nó. Thằng bé cười khúc khích, chơi đùa với con yêu như
với bất kỳ con chó bình thường nào, thủ thỉ thù thì và rì rầm một hai từ lạ
lùng vô nghĩa.

Lord Loss không thể nào tin được. Không ai có thể. Nhưng rồi

Fiachna bật cười lớn và chẳng bao lâu cả bọn chúng tôi đều cười ha hả, chỉ
vào thằng bé và con chó, còn Goll thì đứng bên cạnh hai đứa, rốt cuộc cũng
đã dừng lại. Chúng tôi gập người lại, nước mắt sống do cười quá trớn lăn
xuống mặt. Ngay cả Drust cũng mỉm cười.

Lord Loss không nhìn thấy khía cạnh buồn cười của chuyện này. Hắn

nhìn con yêu chó trừng trừng, rồi cả bọn chúng tôi. Cuối cùng, khi ánh mắt
của hắn dừng lại ở Drust, hắn gầm gừ và nói:

- Cái thằng nhỏ đó làm cái quái gì thế nhỉ?

Drust cười lặng lẽ:

- Ta không biết. Ta chỉ biết nó được ban phúc với một hình thức phép

thuật đặc biệt nào đó nhưng ta chưa bao giờ biết nó có quyền năng như thế
này. Dường như nó có thể mê hoặc bất kỳ sinh vật nào nó muốn. Và có lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.