BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 255

Thoạt tiên, tôi nghĩ nó là trò lừa của sự cấu tạo đá, rằng cái đầu đã

được gắn vào đó để nhấn mạnh bản chất lạ lùng của cái lỗ. Rồi tôi nghĩ
rằng cái thân hình đó chỉ để tô điểm cho phía ngoài của vách đá, rằng
những phần và những mảnh đá được gắn lên hay nhét vào những kẽ nứt.
Nhưng khi chúng tôi tới gần hơn, bị thu hút về phía nó trong sự mê hoặc
lặng lẽ và khủng khiếp, tôi thấy rằng cũng không phải thế.

Thân hình đó là đá. Theo cách nào đó cả hai cùng hiện hữu, chiếm

cùng một khoảng không gian. Nó giống như đá đã tan chảy và người đàn
ông đã bước vào đó, bị xé toạt ra khi đá cứng trở lại quanh ông ta. Hẳn đó
là một cách chết đau đớn. Phải chăng ông ta đã bị hiến tế? Phải chăng lũ
yêu đã làm tan chảy đá và rồi....

Cái đầu ngóc lên và đôi mắt của nó hấp háy mở ra. Tôi cố kềm để

không thét lên. Quanh tôi có những tiếng thở dốc. Goll, Lorcan và Connla
tự động giơ vũ khí của họ lên.

Drust lên tiếng, ra dấu cho chúng tôi bình tĩnh lại:

- Không. Ổn thôi. Nó không thể làm hại chúng ta.

Người đàn ông trong vách đá rên rỉ:

- Đừng...chắc...ăn...như thế.

Goll kêu lên:

- Mắt của Balor ((* Từ cổ Celtic: Balor là người khổng lồ một mắt,

một trong số Fomorii))! Nó nói!

Lorcan hỏi:

- Nó là gì thế? Kiểu quái gì mà...?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.