BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 63

tôi nhìn thấy nó: một cánh tay nhỏ, có lẽ của một đứa trẻ, đang nằm trên
mặt đất.

Goll thở dài, rút kiếm ra và bước ra phía trước đoàn.

- Đi thôi.

Ông nói cộc lốc, và chúng tôi tiếp tục lên đường với những bước bồn

chồn, gượng gạo.

***

-> Không có nơi nào để nấp, vì thế chúng tôi không dừng lại khi mặt

trời lặn mà vẫn tiếp tục đi, hy vọng tiến nhanh hơn bất kỳ con yêu nào đã
đánh hơi thấy chúng tôi. Tôi cố tự thuyết phục mình rằng chúng tôi chưa bị
nhận ra. Chỉ có một kẻ ngu ngốc mới đi lại vào ban đêm trong những thời
điểm rối rắm này. Bọn Fomorii sẽ không mong đợi tìm thấy bất kỳ ai ngoài
vùng trống trải. Có lẽ chúng thậm chí không buồn tìm kiếm nữa.

Một ý tưởng ngốc nghếch, trẻ con. Nhưng trong suốt một giờ, dường

như nó vẫn còn đúng. Chúng tôi không nhìn thấy bất kỳ con yêu nào cả, và
hy vọng bắt đầu lớn dần.

Nhưng rồi chúng tôi nghe thấy một tiếng tru không phải của con người

rung động xa xa phía sau chúng tôi, nhưng chưa đủ xa để thấy an toàn.
Chúng tôi dừng lại, lắng nghe khi tiếng tru đó được đáp lại bởi những tiếng
khác. Trong con mắt tâm hồn, tôi nhìn thấy một nhóm đang hình thành,
những con yêu và những hoạt tử thi. Chúng tập hợp quanh con yêu đã tìm
ra dấu vết của chúng tôi, hít ngửi bầu không khí, liếm mặt đất, run lên vì
kích động - rồi lảo đảo tiến tới, để nghiền nát chúng tôi.

- Có thể chúng đuổi theo ai đó khác.

Connla nói, nhưng những lời đó là dối trá. Chúng tôi đã bị phát hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.