BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 135

của anh ra, người của tôi đã phát hiện thấy trong quần đùi của anh có một
sợi dây chuyền vàng. Tôi cam đoan với anh là chúng tôi sẽ thả anh về với
người bên anh. Nhưng tôi muốn biết nguồn gốc của chiếc dây chuyền vàng
mà anh mang theo bên người. Anh thấy thế nào?

Im lặng.
- Anh đừng cố chấp thế. Anh hãy nói đi. Chiếc dây chuyền này có phải

của anh không?

- Của tôi.
- Ai cho anh?
- Tôi mua.
- Mua của ai?
- Mua ở hiệu.
- Ở ngoài Bắc anh ở tỉnh nào?
Không được rồi. Đây chắc là chiêu bài hỏi cung của bọn nó đây. Minh

Việt phải thật tỉnh táo nếu không sẽ sa bẫy. Tốt hơn hết là không nói gì nữa.
Im lặng.

- Sao? Chẳng lẽ anh không thể nói được anh ở tỉnh nào à? Tôi có hỏi

về phiên hiệu đơn vị, quân số, vũ khí, nơi đóng quân đâu mà anh sợ. Nào,
hãy nói đi chàng trai trẻ, quê anh ở đâu?

Im lặng.
- Thôi được rồi, tôi cũng không muốn mất thời gian vào những việc vô

bổ như thế này. Tôi sẽ đưa ra một vài thông tin, anh hãy xác nhận hộ tôi
nhé, được không?

Im lặng.
- Có phải anh quê ở An Lạc không? Có phải mẹ anh sống ở khu Nhà

thờ và làm nghề bán cháo không? Có phải bố anh đã từng là phó chủ tịch
đầu tiên của thị trấn đó không? Nào, anh hãy nói đi. Bởi vì tôi có thể khẳng
định với anh rằng, chiếc dây chuyền này là của tôi. Nó là vật gia bảo. Tôi
đã tặng nó cho một đứa trẻ trước khi vô trong đây. Không hiểu sao tôi cứ
nghĩ rằng anh chính là đứa bé đó, đứa bé mà tôi đã tặng chiếc dây chuyền
này? Thế nào? Anh không xác nhận được cho tôi một thông tin nào à?

Im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.