BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 18

lên, hỏi: “Thầy cần gì?”. Tao bảo: “Thôi, phải về, hôm nay ông bô không
cho đi muộn”.

Nguyên Bình bảo:
- Tao tưởng mày biết hát chứ hóa ra mày cũng ngu ngơ như tao à?
Tuấn Thành bảo:
- Đây là lần thứ hai, lần trước con ông Kí Tơ bên phố dẫn tao đi. Bây

giờ đám ca kỹ hỏng hết rồi. Chúng nó đói quá nên muốn bán hai bầu vú để
nuôi thân. Mấy chục hàng ở ngõ Cấm giờ chỉ còn vài hàng thôi.

- Thế con ông Kí Tơ có chơi được cái ấy không?
- Được. Nó không dát như tao với mày.
Nguyên Bình muốn hỏi thêm nữa nhưng lại ngại. Thực ra lúc áp sát cô

kỹ nữ Nguyên Bình cũng đã nghĩ đến việc thử khám phá mình xem như thế
nào bởi cậu biết cậu động dục từ năm ngoái lại nay rồi. Nhưng một nỗi sợ
hãi mơ hồ bỗng xuất hiện, lan tỏa khắp người cậu, ngăn cậu lại. Chẳng lẽ
Tuấn Thành cũng thế sao?

- Tao cũng muốn thử một cái nhưng không hiểu sao khi nhìn thấy bộ

ngực với hai đầu vú thâm sì cùng khuôn mặt nhăn ố, nhàu nhĩ của cô ấy tao
lại kinh. Đến gần mới thấy cô ta già lắm mày ạ - Tuấn Thành nhỏ giọng thì
thầm vào tai Nguyên Bình

- Ừ, nhìn chung là bẩn, lại lắm bệnh lậu, cũng kinh thật - Nguyên Bình

phụ họa theo - Bây giờ tao đói quá, mày có cái gì thế kia?

Tuấn Thành đứng dậy, tới bên chiếc bàn cầm lên mấy cái hộp nhỏ:
- Bánh Phu Thê đấy. Mấy khách hàng mua gạo của nhà tao biếu đấy

mà. Mày ăn đi.

Quả thật chưa bao giờ Nguyên Bình nhìn thấy loại bánh này. Bên

ngoài là một lớp bột mỏng có màu trắng phơn phớt xanh, bọc bên trong là
nhân đỗ, dừa, hạt sen, vừng, dinh dính nhưng ăn rất ngon. Mỗi hộp có hai
chiếc làm thành một cặp. Tuấn Thành bảo: “Bánh này người ta vẫn dùng
trong các đám hỏi, đám cưới”. Nguyên Bình ăn hết một cặp rồi vẫn còn
thòm thèm. Tuấn Thành đưa tiếp hộp khác vào tay Nguyên Bình, bảo: “Ăn
nữa đi, còn nhiều, cả một làn dưới nhà, tao chỉ ăn một cái là kinh, để đây
rồi cũng lại vứt đi thôi”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.