BẾN HẸN - Trang 109

Như đã được dặn trước, Shannon mang theo ít đồ đạc, chỉ đem những thứ

cần thiết dùng trong ba ngày, còn bao nhiêu đều gửi lại tại khách sạn. Cô
mang đôi ủng lót lông thú, mặc chiếc quần nhung kẻ xọc màu xanh lá cây
rừng, và chiếc áo len màu kem dày cộm. Đúng bảy giờ sáng hôm sau, cô đã
chuẩn bị sẵn sàng và đứng đợi ở tiền sảnh khách sạn.

Noah Steele đến đón cô.

- Cody đợi chúng ta ở tại máy bay, anh ấy cần kiểm tra lại máy móc để

khi chúng ta đến là lên đường ngay.

Họ đi qua nhiều khu phố cô mới nhận ra đường họ đi không phải dẫn đến

Merrill. Cô ngập ngừng hỏi:

- Chúng ta không đi lộn đường đến phi trường chứ?

- Chúng ta không đến phi trường mà cũng không đến phi trường ấy. Noah

đáp. - Chúng ta sẽ đi thuỷ phi cơ.

- Ồ! - Cô dựa người ra lưng ghế, lòng bớt lo âu, đưa mắt nhìn qua cửa sổ

xe, thấy những đám mây rải rác trên bầu trời.

Như thể bị sự yên lặng của cô làm bối rối, Noah liếc mắt nhìn cô nhiều

lần rồi nói:

- Dự báo thời tiết cho biết trời trong sáng vào giữa ban mai, cho nên

chúng ta sẽ có thời tiết tốt. - Rồi ông nói dông dài về việc bay. - Vì máy bay
của người chồng chưa cưới của cô bị mất tích, nên việc cô bay lên bầu trời
như thế này làm cho cô hơi lo là chuyện rất tự nhiên. Ở Alaska, chúng tôi
lấy bình quân hàng năm là cứ mỗi ngày có một chiếc máy bay loại nhẹ bị
rơi. Xem thống kê, người nào cũng hoảng sợ.

- Số này ở Texas còn cao hơn. - Cô đã nghe Rick nói nhiều chuyện về

việc bay, và về vài con số thống kê đáng sợ. Lý do duy nhất là vì dân số ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.