BẾN HẸN - Trang 20

Anh ta gật đầu và vẫy tay chào tạm biệt. Cô quay vào, đi qua tiền sảnh

rộng rãi. Cô đến đăng ký lấy phòng ở, nhận chìa khoá phòng ở trên tầng lầu
5. Cô để hầu hết hành lý cho người bồi phòng mang lên phòng, còn cô đến
máy điện thoại để gọi về cho bố mẹ.

Sau nhiều hồi chuông, mẹ cô trả lời. - Alo?

- Con đây... Shannon đây.

- Mẹ đang ngóng tin con đây! Con đến Alaska rồi phải không? Chuyến

bay như thế nào? Mẹ cam đoan con bị lạnh cóng. - Mẹ cô hỏi liên miên
không ngừng để cô có thể tả lời bà - Đáng ra con nên mang nhiều áo ấm
hơn. Con có muốn mẹ gửi gấp cho con thêm áo len và bít tất, chứ không đợi
bố mẹ mang theo khi đến vào cuối tuần này không?

- Không cần. Thời tiết ở đây tốt mẹ ạ - Shannon đáp, rồi cô cảm thấy cần

nói thêm tình hình thời tiết ở đây cho mẹ cô rõ - Thời tiết ở đây không khác
gì thời tiết mùa đông ở Houston: trời xám xịt, mưa lất phất và mát lạnh.

- Có thật không? - Mẹ cô hỏi, giọng nghi ngờ - Cách đây hai năm, Velma

Jo và Fred đã đến Anchorage, họ nói họ lạnh cóng muốn chết được.

- Con nói thật cho mẹ biết là con không lạnh cóng - Cô hít vào một hơi

dài, chuẩn bị để hỏi Rick có gọi về không, mẹ cô liền thừa cơ cô im lặng
trong khoảnh khắc để lên tiếng nói tiếp.

- Chuyến bay thế nào? Múi giờ lệch nhau 3 hay 4h phải không? Mẹ

không thể nào hình dung ra sự chênh lệch này. Sự chênh lệch múi giờ này
có làm con khó chịu không, Shannon? Đi xa là mệt rồi, ngay cả khi không
đi qua những khu vực không có cùng thời tiết nơi mình ở.

- Dạ phải, con... - Ngay khi ấy bỗng cô cảm thấy mệt mỏi. Cô đã quá lo

lắng về Rick, nên không chú ý đến sự mệt mỏi trong người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.