BẾN HẸN - Trang 37

- Không, và anh không nên gọi như thế. Trừ phi anh muốn là người cuối

cùng đứng lại sau cuộc cãi lộn ầm ĩ trong quán rượu. Nhưng dù sao tôi cũng
xin cám ơn anh... Cody. - Cô ngạc nhiên khi nghe mình nói tên anh một
cách dễ dàng như thế, như thể cô đã biết anh lâu rồi.

Bỗng có tiếng gõ cửa.

- Cái gì đấy? - Cody hỏi, quay đầu nhìn ra phía cửa.

Cửa mở, và bố Cody xuất hiện nơi ngưỡng cửa.

- Tôi muốn hỏi xem có ai cần cà phê nữa không. - Ông nhìn anh rồi nhìn

qua Shannon, ánh mắt gay gắt, nghi ngờ, nhưng rồi lộ vẻ ngạc nhiên khi
thấy không có lý do gì để ông nghi ngờ hết.

- Con không cần nữa, - Cody đáp, rồi nhìn cô.

- Tôi cũng không, cảm ơn anh, - cô đáp rồi đeo quai xách lên vai. - Tôi đã

làm mất nhiều thời giờ của anh. Bây giờ tôi xin kiếu.

- Trời bên ngoài còn mưa, - bố anh nói.

- Tôi xin phép mượn điện thoại của anh để gọi taxi được không? -

Shannon đứng dậy.

Cody đứng thẳng người dậy khỏi bàn bên cạnh cô. Cô cảm thấy mùi đàn

ông ấm áp phả vào người cô, mùi thoang thoảng nhưng kích thích. Mặc dù
đôi giày cao cổ của cô có đế cao, nhưng cô cũng chỉ mới đứng ngang cằm
anh. Đứng rất gần, cô nàng cảm thấy bị dục tình lôi cuốn mạnh hơn. Cô tự
nhủ đây là phản ứng tự nhiên thuộc lĩnh vực sinh học, chứ không phải như
cảm giác của cô đối với Rick.

- Cô khỏi cần gọi taxi, - Cody nói. - Tôi có cuộc hẹn ở dưới phố. Tôi rất

hân hạnh để cho cô quá giang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.