BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 157

Mặc dù bữa tiệc bắt đầu không mấy hay ho nhưng mọi chuyện lại đâu

vào đấy. Tôi không ăn nhưng theo nhận xét của mọi người, tất cả các món
đều rất ngon. Không bỏ công sức nấu nướng nhưng tôi vẫn vui vẻ nhận
những lời ca tụng thay chồng. Rượu tượng trưng cho sự dồi dào và một
năm tốt lành, tôi chắc chắn điều đó. Mặc dù tôi không hiểu gì mấy về các
món ăn. Càng say, tôi càng khó kiềm chế bản thân nói cho mọi người rằng
tôi đang khát khao nhục dục. Tôi không thể, vì những lí do rất dễ hiểu, tôi
là vợ của ông chủ bữa tiệc này. Vì vậy tôi đành phải lắng nghe Lucy kể lể
về buổi hẹn hò gần đây của cô ta với một anh chàng biên tập tạp chí giàu
có.

“Rất dễ chịu. Chúng tớ uống rượu và ăn tối nhưng không có trò gì hết.”

“Tại sao không?” Rose hỏi. Câu hỏi chí lý.

“Anh ta luôn miệng nói về tiền bạc, sáo rỗng khủng khiếp,” Lucy đáp lại,

chẳng cần quan tâm câu nói của cô làm người ta nghĩ rằng cô ngủ với tất cả
các ‘cuộc hẹn’ của mình.

“Cậu không thể nói như thế,” tôi tranh luận.

“Tại sao không chứ? Vì anh ta là người Do Thái à? Nếu anh ta theo

Thiên Chúa thì tớ đã phàn nàn chuyện anh ta vô trách nhiệm trong việc
tránh thai và chuyện anh ta thấy khó chịu khi đến kỳ kinh nguyệt của mẹ
hay mấy cô gái điếm.” John theo đạo Thiên Chúa, trên danh nghĩa.

“Cậu thật thô lỗ,” tôi mắng yêu.

“Thế còn Hồi Giáo, cậu phản đối họ về cái gì?” Daisy tò mò hỏi.

“Phân biệt đối xử nam nữ và những cấm đoán.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.