BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 278

“Bảy mươi thì sao?” Có ba người.

“Tám mươi.” Dễ dàng đóan được người đó là Lucy. Khi trò chơi đã đến

hồi gay cấn. Chúng tôi quây quanh Lucy như ban nhạc Red Indians đang hú
và gào thét “phi công trẻ, phi công trẻ.”

“Thế là không hợp pháp.”

“Cậu ta mười tám tuổi rồi.”

Rose quay lại châm biếm nói: “Đừng hỏi về những năm chín mươi nhé

vì Lucy lại phải uống đấy.”

“Chúng ta chơi đến đâu rồi nhỉ?” Sam hỏi. Tôi cầm quyển sách cocktail

lên nhưng chẳng còn cái gì nữa. Chúng tôi đã uống đến Campari, cocktail
champagne, crème de menthe (thứ mà Daisy cho là mùi vị như kem đánh
răng), rượu daiquiri, rượu Drambuie (và tin tôi đi, lúc này chỉ nghe đến tên
của mấy loại rượu này thôi cũng đủ sợ rồi chứ chưa nói gì đến uống). Và
cuối cùng Sam cũng kết thúc ly rượu nóng đánh trứng. Chúng tôi chia nhau
số đồ uống này, cố làm cho mỗi thành viên thêm gần nhau hơn.

Tôi hét lên: “Thiên thần sa ngã”

Thiên thần sa ngã, nghe rất tuyệt, rất có ý nghĩa. Nó đưa chúng tôi ra

khỏi những quy tắc ngặt nghèo của trò chơi đang ngày càng trở nên khó
hiểu.

“Đến lượt caaaaậu uống đó.”

“Khôngggg. Đến lượt tớ đặt câu hoooỏi chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.