BÊN KIA ĐỒI CỎ CÒN XANH - Trang 280

“Không có loại nào có tên gọi là ‘bà nội trợ luộm thuộm’ cả”. Khuôn

mặt vốn đã đỏ ửng bỗng tối lại và những giọt nước mắt đang trực tuôn ra.

“Chị vẫn ổn chứ?” Tôi hỏi. Rose đã uống rượu với một tốc độ khác

thường buổi tối ngày hôm nay. Gần như là bắt kịp với tất cả mọi người.
Rose nhìn thẳng vào mắt tôi. Ánh mắt rực lửa của chị ấy thật lạ lẫm vì
thường Rose chỉ có loạt cảm xúc hạn chế mà thôi: từ vô cùng thoải mái cho
đến hơi chút bối rối. Rose chỉ dùng những từ như “giận dỗi” hay “vui
mừng” và dần dần chúng tôi dùng nó để nói về Rose. Rose không phải tuýp
người hay “nóng giận” hoặc thậm chí “hài hước”. Chị ấy điềm đạm, dễ
chịu, bình thản. Rose uống nốt chỗ cocktail hồng sủi bọt đang cầm trên tay
rồi sau đó pha một ly khác. Một người phụ nữ với một nhiệm vụ. Chị ấy
gần như không để ý gì đến nguyên liệu hay thành phẩm cuối cùng có thể sẽ
mạnh đến như nào. Rose nhăn mặt khi thứ đồ uống đó trôi xuống cổ họng.
Dẫu sao Rose vẫn chẳng hề quan tâm. Chị ấy vẫn tiến đến gần sự lãng
quên.

“Rose à?” Sam cũng tỏ vẻ lo lắng. Không khí của buổi tiệc đang loãng

đi.

“Chị ổn”. Nhưng trước khi những từ đó thực sự thành những âm thanh rõ

ràng thì gương mặt bực tức của Rose bỗng trở nên mếu máo. Có mùi gì đó
giống như sáp khi Rose bắt đầu nức nở khóc. Daisy chạy mang đến cho
Rose chút giấy mềm và bảo chị ấy hãy cứ khóc đi. Sam chạy lại quàng tay
ôm lấy Rose nhưng đó chỉ là một tấm chắn mỏng manh và yếu ớt.

“Tớ nghĩ Peter đang ngoại tình.” Những lời thú nhận của Rose tuôn trào

như oán trách tất cả những lời bộc bạch vừa rồi của chúng tôi không đủ lớn
và không thật.

“Không thể nào” Daisy, Sam và tôi chạy đến trấn tĩnh Rose. Tôi nói:

“Không, Peter không làm vậy đâu, đừng suy nghĩ ngốc nghếch. Chị đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.