BÊN KIA GIẤC MƠ MÀU HẠT DẺ - Trang 117

Hèn chi mới hăm bảy tuổi đã có nếp nhăn, coi nè, tóc bạc nữa chứ! Em gọi
anh bằng bác cho rồi, nha?! Gọi bằng anh đi! Gọi chú chú bác bác nó nhảm
nhí và vớ vẩn lắm. Vì dù sao rồi thì... Em lười hỏi thì sao, vì em biết nếu
hỏi, anh sẽ nói.

Vợ anh sẽ có đạo và biết ăn thịt chó! Anh tuyên bố. Em có cả hai điều

ấy, em nói xong, trăm ngàn lần trách mình vô duyên. Anh cười tinh quái.
Vậy làm vợ anh cho rồi. Làm vợ mà “cho rồi” hả? Anh sôi nổi nói tiếp, ờ,
mà vợ anh sẽ sinh 9 đứa con. Em buồn cười, nhớ lại thằng nhóc “mối tình
đầu”. “Tớ sẽ có 4 đứa con!”. Bọn con trai toàn đưa ra những con số không
tưởng. Đủ tiền nuôi không đó? Đủ. Anh đang dành dụm tiền mua nhà, rồi sẽ
lo hết chuyện gia đình. Cô ấy chỉ việc làm mẹ và làm những việc mà cô ấy
thích. Mỗi chủ nhật, cả gia đình đi nhà thờ cùng nhau... Em lặng nhìn anh.
Em ngạc nhiên. Anh đang chân thật hơn bao giờ. Gì mà em nhìn anh ghê
vậy? Không, em chỉ thấy... Thấy sao mơ ước một một thằng cha ngông
nghênh lang bạt chỉ bình dị đến vậy thôi, đúng không? Anh cười, thôi em ạ,
lấy anh cho rồi!...

Em vò tờ so sánh ném vào sọt rác.
Tháng mùa đông, lễ hội hoa ở X. Em nhắn “Anh co len le hoi hoa

khong?”. “Co, em cung len ha?”. “Da, em di voi lop”. “Duoc, cang tot, len
do hai dua to chuc le cuoi luon the”. Em gập máy, thầm nghĩ chắc trong đầu
anh cứ có một người nào đó khác phái thì lập tức hai từ “đám cưới” và
“chín đứa con” sẽ hiện ra tức thì.

X, ngày lễ hội. “Anh dang o dau?”. “Minh se gap nhau, luc nao do”. Em

tưởng tượng anh đang quan sát em từ phía đằng xa. Và anh đang cười khi
thấy em ngoái cổ tìm anh dáo dác.

Lúc nào đó. Anh đây nè em xinh đẹp! Cái giọng của anh không lẫn vào

đâu được. Sau màn bất ngờ, hai đứa đi vòng vòng quanh hồ Xuân Hương.
Anh nè, em thích đi xe đạp đôi. Một ý tưởng hết sức “ngộ nghĩnh trẻ thơ!” -
anh nhận xét. Nhưng rồi anh cũng thuê xe đạp. Em ngồi sau lưng anh, gió
đọng đầy mặt. Có một đôi mười tám hai mươi lướt qua, tay cầm cái chong
chóng. Hai đứa cười vang. Anh đạp xe lặng lẽ, suy nghĩ nhiều. Thôi trả xe
đi anh! Thốt nhiên em nói. Quả thật, lúc ấy em chẳng muốn làm gì nữa. Em
chỉ muốn một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.