BỆNH CÔNG CHÚA - Trang 107

Liếc mắt bắt gặp một hình nộm Hello Kitty quen thuộc, đang đứng ở

một góc trung tâm thương mại phát bóng bay cho những người qua đường,
bọn trẻ con hào hứng vây lấy Hello Kitty hết đòi bóng lại chụp ảnh, Hello
Kitty đều chiều tất, tay trái dắt đứa này, tay phải ôm đứa kia, khuôn mặt
không có miệng trông có vẻ vô cảm, nhưng tôi lại có cảm giác nó đang mỉm
cười, là nụ cười chân thành xuất phát từ đáy lòng.

Tôi nhất định bị điên rồi! Điên mới vô duyên vô cớ tưởng tượng ra

cái người đội đầu Hello Kitty kia đang cười.

Đột nhiên, Hello Kitty hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt từ xa xuyên qua

lớp lớp người nhìn về phía tôi, dường như cũng trong khoảnh khắc ấy, tôi đã
trông thấy cặp mắt đen láy của nó.

Đứng lặng trước cửa hàng đồ hiệu sáng trưng, mọi thứ xung quanh

dường như đều khựng lại, tôi như bị mê muội, từ từ nhếch môi cười... Hello,
Kitty!

Cảm ơn... về gói khăn giấy.

Không có gì. Tôi tựa hồ nghe nó đáp lại.

Trời ơi! Chắc chắn thần trí tôi không còn tỉnh táo nữa! Lại còn liếc

mắt đưa tình với một con Hello Kitty không biết là đực hay cái.

Tiếng người huyên náo lại dội vào màng nhĩ, tôi lắc đầu quầy quậy,

tiếp tục nhặt đồ, quẹt thẻ, bỏ túi... mua sắm đến đỏ cả mắt...

Đến cuối ngày hôm đó, tôi còn cùng ăn tối với Hello Kitty, tiện thể

uống tí rượu, hình như còn xảy ra sự cố ngoài ý muốn gì đó nữa.

Đây là một con mèo gian ác biết yêu thuật! Nhất định thế! Vậy nên

tôi mới liếc mắt một cái đã trúng phải tà đạo của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.