BỆNH TÌNH YÊU - Trang 247

tới cho anh nhiều phiền toái như thế, cần nói gì cũng đã nói xong rồi, chúng
ta không nợ nần gì nhau, em đi đây.”

Có biết thế nào là đau như dao cứa vào tim không? Giống như Lăng

Lệ bây giờ đó. Không phải chưa bị ai phụ bạc, giống như bị Phương Nam
cắm một cái sừng bóng loáng cho anh đó, anh cũng có thể tỉnh táo để chấp
nhận được, trong lòng hiểu rằng cách sống khác nhau quá, tình cảm phai
nhạt, không sống được với nhau thì đành chấp nhận vậy, cố gắng miễn
cưỡng cũng chẳng ích gì. Nhưng với Giản Minh thì khác, rõ ràng hai người
có tình cảm với nhau, chỉ vì cô nhát gan, không dễ dàng tin vào tình cảm
đó, năm lần bảy lượt rụt mình vào mai rùa, nói dối để che đậy sự thật trong
lòng cô ấy. Đúng, Lăng Lệ biết cô nói dối, Lăng Lệ đau lòng, không chỉ vì
bị cô phụ bạc, mà là khi biết cô phụ bạc anh, có lẽ còn đau khổ hơn cả
anh… Thấy cô còn chẳng thèm nhìn mình, từng bước từng bước, bỏ lời nói
dối lại, mang sự thật đi, làm sao Lăng Lệ đồng ý được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.