BỆNH TÌNH YÊU - Trang 325

“Dạ chưa.” Giản Minh nói, “Em qua căn tin mua cơm, anh muốn ăn

gì?”.

“Anh cũng đang định hỏi em đây, muốn ăn gì nào? Anh sang căn tin

mua.” Lăng Lệ lại sắp xếp cho cô, “Ăn xong em ngủ một chút đi, đêm hôm
qua em không ngủ chút nào. Đúng rồi,” anh đưa cho Giản Minh một bì thư,
“Cô La bảo anh đưa cho em.”

Giản Minh hỏi ngay, “Là cái gì thế?”.

Lăng Lệ thật thà không dám nói dối, “Không biết, anh không mở ra

xem.” Đi ra ngoài mua cơm, trước khi đi còn thân mật trao cho Đông Đông
một cái hôn “tạm biệt”, “Cậu bé đẹp trai, ngoan nhé, chú đi ra ngoài mua
thức ăn, cháu giúp chú trông coi mẹ nha. Ừ, ngoan quá.”

Giản Minh bóc bì thư ra, bên trong là một tấm chi phiếu tiền mặt, ba

trăm vạn, người chi trả là Tô Mạn. Giản Minh ôm lấy trán, bà La, bà làm
ơn đừng để âm hồn bà luẩn quẩn mãi nơi đây nữa được không? Tại sao
không tự động cút ra khỏi tầng khí quyển đi? Cứ ép uổng mình ở lại trái
đất, đâu có thích hợp với cuộc sống cao quý của Tô Mạn? Cô ta nên di dân
lên mặt trăng học hỏi chị Hằng Nga cô đơn trên ấy đi.

Cô tìm số điện thoại của Thế Hoa, “Sáng nay Tô Mạn có đến sao?”

Thế Hoa đáp, “ Không, là mẹ của Tô Mạn, bác Tô có đến, đưa cho em

tấm chi phiếu đó.”

Giản Minh chẳng còn hơi sức đâu để nói nhiều, “Có yêu cầu gì

không?”.

Thế Hoa cũng thẳng thắn, “Nói khách sáo đủ kiểu, cũng có nói cảm

thấy áy náy trong lòng, nhưng quan trọng hơn cả là muốn chị đừng đi tố
cáo con gái bà ấy thật, bà ấy nói Tô Mạn dạo này gặp quá nhiều tai họa,
muốn chị giơ cao đánh khẽ, cho cô ấy một đường sống.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.