BỆNH TÌNH YÊU - Trang 452

Giản Minh gọi điện thoại cho Đông Đông, người nghe máy là La Thế Triết,
"Ồ, hai người đã đến rồi à?". Giọng điệu Giản Minh cực kỳ lạnh lùng,
"Đúng thế, đến rồi."

Cánh cửa nhà La Thế Triết mở toang hoác, một cảnh tượng thê thảm

trong nhà, hoa quả, bánh trung thu, các loại thức ăn vặt cùng các mảnh đĩa
vỡ rơi rớt lung tung trên nền nhà. Đón tết Trung thu, đoán rằng chắc chị
Phương cũng về nhà sum họp, La Thế Hoa không có ở đây, nhìn dáng vẻ
Tô Mạn kiểu đó như bỏ nhà ra đi, cho nên người thu dọn bãi chiến trường
này là La Thế Triết và Đông Đông. La Thế Triết quét nhà, Đông Đông phụ
giúp, nhìn lại có vẻ như vẫn bình tĩnh, có điều La Thế Triết tóc tai hơi bù
xù, khóe mắt vừa dán miếng băng cá nhân trong suốt.

Nhìn thấy Lăng Lệ và mẹ bước vào, đôi mắt Đông Đông đỏ hoe. Lăng

Lệ quỳ xuống, Đông Đông tự nhiên bước qua, "Chú ơi." Rồi đổ vào người
anh, mặc cho Lăng Lệ ôm lấy.

Giản Minh hỏi La Thế Triết, "Thế Hoa đâu?".

La Thế Triết thản nhiên, giọng nói vẫn bình thường như mọi khi, "Đài

truyền hình có việc gấp, đi rồi."

Giản Minh vốn định căn vặn, một chút thời gian như vậy thôi mà anh

và Tô Mạn còn không buông tha mà cãi nhau? Nghĩ thế nào rồi thôi, cầm
lấy áo khoác của Đông Đông rồi cáo từ, "Chúng tôi đi đây."

"Được." Giọng nói La Thế Triết vẫn bình thản, "Bừa bộn lộn xộn quá,

chẳng giữ mọi người lại nữa." Anh ta đặc biệt nói với Lăng Lệ, "Ngại quá,
bắt anh phải chạy một chuyến."

"Không có gì." Lăng Lệ một tay bồng Đông Đông, một tay nắm chặt

tay Giản Minh, sốt ruột muốn đưa người phụ nữ và đứa bé này rời khỏi nơi
này, "Tạm biệt." Ra khỏi cửa đi xuống dưới lầu, Lăng Lệ hỏi Đông Đông,
"Cháu không sao chứ?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.