BỆNH YÊU - Trang 168

Khi đó là giữa tháng 11, trường Thất Trung tan học đã được 40 phút,

trong sân trường chỉ thỉnh thoảng nghe thấy vài tiếng chim hót, trong trẻo
êm tai. Vài phiến lá của cây Bạch Quả nhẹ nhàng theo gió rụng xuống.

Lúc Mạnh Thính chuyển đến cái bàn thứ hai, đang đặt bàn xuống thở

dốc thì bất ngờ gặp được một người.

Giang Nhẫn đang lười biếng tựa người trên hành lang lầu ba hút thuốc.

Cơn gió lay động mái tóc bạc của anh, trong không khí truyền đến mùi

thuốc lá nhàn nhạt.

Mạnh Thính không biết vì sao anh có mặt ở đây, đành phải giả vờ như

không nhìn thấy anh. Hì hục cố hết sức di chuyển cái bàn, tiếp tục đi lên.

Dáng người cô mảnh mai, gầy yếu khiến cho người ta thương tiếc.

Anh không nhịn được mỉm cười, dập tắt đầu thuốc lá, tiện tay ném vào

thùng rác rồi sải bước đi đến trước mặt cô, một tay nhẹ nhàng tiếp nhận cái
bàn gỗ nặng nề kia, tay Mạnh Thính chợt nhẹ bẫng.

"Dọn đến đâu?"

Anh đem cái bàn khiêng trên vai, bộ dạng bình thản ung dung, dường

như cái bàn kia không hề có trọng lượng nào.

Thiếu niên tóc bạc huênh hoang, có mấy phần tư chất lưu manh: "Nói

chuyện đi học sinh giỏi."

Mạnh Thính có một chút hốt hoảng: "Để tôi tự làm được rồi."

Giang Nhẫn nhíu mày: "Thành thật một chút cho ông, đem cái này lên

lầu năm phải không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.