BÍ ẨN SỰ DIỆT VONG CỦA LIÊN XÔ - LỊCH SỬ NHỮNG ÂM MƯU VÀ PHẢN BỘI 1945-1991 - Trang 277

Bạn đọc cũng biết tầm quan trọng của một công trình khoa học hay của

một tham luận mà từ đó người ta có thể đưa ra những kết luận của mình.
Tương tự như vậy, tầm quan trọng của một đường lối công khai, như tư
tưởng, để rồi sau đó người ta có thể tra cứu, nhấn mạnh làm cơ sở tạo nên
dấu ấn trong đầu hàng triệu người và dẫn họ theo hướng cần thiết. Vì lẽ đó,
nhiệm vụ quan trọng bậc nhất của các nhà tư tưởng “cải tổ” và thủ lĩnh của
nó là A. N. Iakovlev chính là làm nên cái gọi là “điều kiện đầu tiên để giải
quyết thành công bất kỳ một vấn đề xã hội to lớn nào là ở chỗ phải tạo cho
nó có được một tên gọi đúng đắn. Tên gọi đúng sẽ làm cho nhân dân thống
nhất và mạnh mẽ. Tên gọi sai sẽ biến nhân dân thành một đám đông không
có tư duy tự giác. Chính những người gọi cuộc chiến tranh của chúng ta với
Đức là “cuộc Chiến tranh Vệ quốc vĩ đại của nhân dân Liên Xô” đã từng
hiểu rất rõ điều này. Song chính những kẻ chính khách đê tiện, theo đuôi A.
N. Iakovlev, cũng hiểu rất rõ vấn đề này khi chúng gọi cuộc “bán phá giá
đế chế Xô Viết” là “cải cách”. Tên gọi đúng của sự việc đang diễn ra ở Nga
hiện nay có lẽ là: chu kỳ chuyển động của thảm họa dân tộc. Nguyên nhân
chủ yếu, nếu như không phải là duy nhất, thì cũng là tiên quyết đó là một
nhóm nhỏ những lãnh đạo đảng, núp bóng dưới lá cờ cải cách, đã phản bội
lại những lợi ích dân tộc.

Ngày nay, người ta đánh giá thuật ngữ “perextroika” (cải tổ) dường như

là một sự xây dựng sáng tạo: “… thuật ngữ, tự thân nó đã là sự ma giáo.
Valeri Kha chiusin – nhà thơ, ủy viên biên tập của tạp chí “Cận vệ thanh
niên” – đã gọi “perextroika” là “peredenka-stroia” (cải lại chế độ).

Một từ khác thường hay được lặp đi lặp lại là “dân chủ”. Phần đông

người Nga thường đã và vẫn hiểu trực tiếp là “quyền làm chủ của nhân
dân”, có nghĩa là của tất cả những công dân. Những người theo chủ nghĩa
dân tộc lại giải thích khái niệm đó chỉ như quyền làm chủ của dân tộc mình.
Người Mỹ lại hiểu “dân chủ” là một chế độ thích hợp đối với Mỹ. Nếu ở
đâu đó có chính phủ thân Mỹ, thì ở đó là có dân chủ. Nếu là chính phủ
chống Mỹ – thì xin lỗi, làm gì có dân chủ! Dân chủ mà không có Mỹ thì là
thứ dân chủ gì?.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.