BÍ ẨN VỀ CÁI CHẾT CỦA VLADIMIR MAIAKOVSKI - Trang 190

Maiakovski trong căn hộ phố Gendric không phải là ngẫu nhiên. Lúc
này, theo tôi, OGPU đã biết rõ tâm trạng của Maiakovski, và L.
Elbert không những có thể “bảo hộ” nhà thơ đang trở nên “cứng
đầu” một cách nguy hiểm, mà còn có dịp xoa dịu lỗi lầm của mình ở
Paris bằng cách tiến hành thương lượng gì đó với nhà thơ theo lệnh
của “Trê-ca”.

Trong khi đó, sự việc tiến gần đến kết cục bi thảm. Kết cục

ấy đáng lẽ phải xảy ra vào ngày 12 tháng 4. Bởi vì bức thư tuyệt mệnh
được đề chính ngày đó, bức thư mà sau khi đọc túi hồ sơ mật, tôi
càng nghi ngờ nhiều hơn trước.

Nhưng ngày 12 vì lý do nào đó chiến dịch của OGPU chống nhà

thơ bị “vỡ kế hoạch”. Có thể là người ta để cho nhà thơ có thời gian
suy nghĩ cho một quyết định rất quan trọng nào đó. Hoặc sơ hở nhỏ
của một cán bộ nào đó đã cản trở giây phút cuối cùng. Hoặc người
được chọn để thực hiện đã run tay. Tôi nghĩ, Maiakovski không hề
đoán biết hôm đó mình thoát chết là nhờ một sự tình cờ. Nhưng
cảm giác tuyệt vọng cứ đeo bám chàng. Và để thoát khỏi hoặc ít ra
giảm nhẹ tâm trạng nặng nề đó, chàng sẵn sàng chộp lấy mọi khả
năng. Bấy giờ V. Polonskaia trở thành cứu tinh của chàng. Chàng tin
nàng hết mực, cảm thấy nàng có lẽ là người duy nhất có thể cứu
chàng thoát khỏi tai họa sắp ập tới. Chàng tới dự bữa liên hoan ở nhà
V. Kataev, cùng với đám đông ồn ào đến quá nửa đêm. Chỉ để ở bên
cạnh V. Polonskaia chăng? Chắc vậy, bởi vì chàng đã đề nghị
chồng nàng cho phép chàng được gặp nàng vào sáng sớm mai, ngày
14 tháng 4. Một đề nghị có vẻ tự hạ mình phải không? Nhưng lúc này
nhà thơ không còn bụng dạ nào nghĩ đến quy tắc xã giao. Chàng
muốn tự cứu mình. Muốn rằng trong ngày 14 có ai đó luôn luôn ở
bên cạnh chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.