Ngoại trừ tôi. Tôi chỉ giữ đầu bình tĩnh và không hề đề cập đến tên anh.
Một phần vì tôi biết nếu tôi làm thế, tôi sẽ đỏ mặt, hay cười toe toét ngu
ngốc hay gì đó. Một phần nữa là vì tôi có một cảm giác kinh khủng là một
khi tôi nói về Jack, tôi sẽ không thể ngừng lại được. Nhưng chủ yếu là vì
chẳng ai đời nào mang chủ đề đó ra nói với tôi. Sau cùng, tôi sẽ biết gì về
Jack Harper kia chứ? Rốt cuộc thì tôi chỉ là một nhân viên dớ dẩn.
" Này!" Nick nói, ngẩng lên khỏi điện thoại. " Jack Harper sắp lên tivi
đấy!"
"Gì cơ?"
Tôi cảm thấy choáng váng ngạc nhiên. Jack sắp lên tivi?
Tại sao mà anh ấy không nói với tôi chứ?
" Một nhóm làm truyền hình tới cơ quan à, hay gì đó?" Artemis nói,
vuốt mái tóc.
"Hem bít."
" OK mọi người," Paul nói, bước ra khỏi văn phòng của mình. « Jack
Harper đã thực hiện một cuộc phỏng vấn trên Business Watch (Theo dõi
Thương mại), và sẽ lên sóng lúc 12 giờ. Một chiếc tivi đã được đặt ở phòng
họp lớn; bất cứ ai muốn đều có thể qua đó xem. Nhưng chúng ta cần một
người ở lại và trực điện thoại." Cái nhìn chằm chặp của ông ta rơi trúng
trôi. « Emma. Cô có thể ở lại. »
« Gì cơ? » tôi ngây ra hỏi lại.
« Cô có thể ở lại và trực điện thoại, » Paul nói. « OK? »
"Không được! Ý tôi là... tôi muốn xem! » Tôi lo âu nói. « Ai đó có thể ở
lại không? Artemis, cô không thể ở lại sao? »
« Tôi không ở lại đâu! » Artemis đáp ngay tức khắc. « Thật sự thì,
Emma, đừng ích kỉ thế. Nó sẽ chẳng thú vị gì với cô đâu."
"Không, có đấy!"
"Không có đâu." Cô ta đảo tròn mắt.
"Nó có đấy," tôi liều nói. "Anh ta... anh ta cũng là ông chủ của tôi mà!"
"Phải, thôi được," Artemis nói giọng mỉa mai, "Tôi nghĩ là có đôi chút
khác biệt. Cô thậm chí còn hiếm khi nói chuyện với Jack Harper."